Mới sáng sớm đoàn người ngựa cửa Sở vương phủ đã đến dưới chân núi, Sở Thương Dạ cùng Mục Thu Thanh, Tư Dạ lên núi, đoàn người tạm ở dưới chân núi đợi.
- Sư phụ, đồ nhi đã về
- Sư phụ!
Hắn đối sư phụ nàng chào hỏi một tiếng, trong lòng đã nôn nóng muốn đến gặp nàng.
- Thường Nhi đang ở sân sau, mau đến tìm nó đi
- Đa tạ sư phụ
Sở Thương Dạ vừa dứt lời đã chỉ để lại tàn ảnh, sư phụ nàng cảm khái vài ba câu.
- Tốc độ của người trẻ thật nhanh a, lão nhân gia ta già rồi, không bằng các người nữa
- Sư phụ sao lại nói vậy, đồ nhi thấy người vẫn còn rất tốt nha
- Hai sư huynh muội các người chỉ giỏi miệng ngọt thôi, chuyện đã xử lý ổn thoả rồi chứ
- Vâng ạ
Ông ấy vuốt râu, đứng trầm ngâm một lúc như còn có chuyện gì đó, Mục Thu Thanh cũng hiểu ý ông, chuyện này không phải nhỏ, phải xử lý thật cẩn thận nếu không ắt sẽ dấy lên một trận gió tanh mưa máu.
- Chuyện đó để sau hẵng bàn, đợi ổn định hơn một chút đã
- Đồ nhi hiểu rồi
Sân sau được nàng bố trí thành một vườn hoa, nữ nhân an nhàn nằm dài trên ghế kê dưới gốc cây, bên cạnh là một bàn trà đặt vài đĩa điểm tâm sáng.
- Tiểu Nghê, đoán xem ta là ai?
- Thì chính là phu quân nhẫn tâm của ta đó chứ ai, nhàm chán
Cái bụng có phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-luu-manh/3732505/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.