Ánh trăng như nước, nhàn nhạt chiếu lên đình viện Thính Vũ hiên.
Ánh trăng mông lùng chiếu lên đôi bích nhân trong hoa viên càng nổi bật giống như thần tiên.
“Hoàng thượng, đến nếm thử món cá Lư hấp. Ta cố ý phân phó ngự trù làm, nhìn xem mùi vị như thế nào? “
Dưới ánh trăng, nữ tử mặc váy dài màu hồng phấn, rực rỡ như hoa mùa xuân, trong sáng như mùa thu, đôi mắt như làn thu thủy, răng trắng môi đỏ, làm cho người ta vừa thấy lại không nhịn được mà sinh lòng thương tiếc.
Nhất là mỗi cái nhăn mày, nụ cười lộ ra phong tình rung động lòng người, phàm là nam tử đều phải lòng không ngớt.
“ Được, cảm ơn ái phi. “
Nam tử ngồi đối diện với nàng, toàn thân màu trắng, mày kiếm mắt sáng, ôn nhuận như ngọc, lại có bộ dáng ngọc thụ lâm phòng, tuẫn mỹ vô cùng.
Nhưng cẩn thận nhìn kĩ sẽ phát hiện trên gương mặt đó có một chút cảm giác không yên lòng.
“ Như thế nào, mùi vị cá Lư hấp không ngon sao? Hay là Hoàng thượng có tâm sự gì? “
Nhìn Lý Ngọc như mất hồn, ánh mắt Bắc Thiên Tuyeetx xoay chuyển, nhếch môi cười yếu ớt.
“ Trẫm thật sự không có khẩu vị. “
Buông đôi đũa, Lý Ngọc đứng dậy thở dài một hơi.
“ Mặc dù ái pho làm sơn hào hải vị cho Trẫm nhưng Trẫm ăn cũng không vào. “
“ Hay có chuyện gì nô tì có thể cống hiến cho Hoàng thượng? “
Trong mắt hiện lên một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894094/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.