“Nói thật với Hoàng thượng, chỉ dựa vào một bức thư không thể làm cho Phụ hoàng của ta hạ quyết tâm được.”
Nhìn Lý Ngọc mím môi không nói được lời nào, Bắc Thiên Tuyết thản nhiên nói:
“Nếu muốn thuyết phục Phụ hoàng ta xuất binh, trừ khi ta tự mình về nước gặp Phụ hoàng thì mới nắm chắc được bảy phần.”
“Ngươi muốn gì?”
Xoay người nhìn Bắc Thiên Tuyết, ánh mắt Lý Ngọc thâm sâu, gằn từng tiếng hỏi.
“Qủa nhiên Hoàng thượng là người thẳng thắn.”
Nhếch môi nở một nụ cười quyến rũ, Bắc Thiên Tuyết cười nói:
“Vậy nô tì cũng nói thẳng, nô tì muốn ngôi vị Hoàng hậu.”
“Không có khả năng!”
Không một chút nghĩ ngợi, Lý Ngọc lắc đầu cự tuyệt nói.
“Ngoại trừ cái này, Trẫm đều đồng ý với ngươi.”
“Ha ha, xem ra Hoàng thượng đối với Hoàng hậu nương nương đúng là tình cảm thắm thiết.”
Đối với sự cự tuyệt của Lý Ngọc, Bắc Thiên Tuyết không chút nào bất ngờ, cũng không tức giận.
“Được rồi, không cần hậu vị cũng được. Nô tì muốn làm nữ nhân chân chính của Hoàng thượng. Nữ nhân chân chính chứ không phải là phi tử hữu danh vô thực... Hơn nữa, về sau Hoàng nhi do ta sinh ra phải là Thái tử.”
“Cái này...”
Nghe vậy, Lý Ngọc run lên, khóe môi mím thành một đường, biểu tình bình tĩnh lại bắt đầu gợn sóng mãnh liệt.
“Công chúa không cảm thấy đi theo một nam nhân như Trẫm có thể có được hạnh phúc hay sao? Với trí thông minh của công chúa, vì sao không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894096/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.