“ Hoàng thượng… “
Cửa Cần Chính điện “ két “ một tiếng, bị người mở ra không cần thông báo cũng có người dám xông tới, Lý Ngọc không cần ngẩng đầu cũng có thể đoán là ai.
“ Ngươi đã về rồi? “
Từ trong một đống lớn tấu chương công văn ngẩng đầu lên, Lý Ngọc nâng mắt nhìn nam tử toàn thân màu đen đầy vẻ phong trần mệt mỏi nhưng vẫn như cũ nở nụ vô lại.
Ánh nắng tươi đẹp xuyên qua cửa chiếu xuống làm cho Lý Ngọc lập tức cau mày, nheo mắt lại.
“ Mọi chuyện đã xong rồi sao? “
“Bẩm Hoàng thượng, toàn bộ đều rất thuận lợi.”
Nghe vậy, Du Bạch thu liễm nụ cười vô sỉ nơi khóe môi, nghiêm túc trả lời.
“ Chỉ sợ sự việc đúng như Hoàng thượng dự liệu… “
Lý Ly nhíu mày, mím môi không nói. Một lúc sau trên gương mặt tuấn mỹ không một chút gợn sóng mới hiện lên nét cười yếu ớt.
“ Ta đã nói, làm sao hắn có thể dễ dàng như vậy… “
“ Vậy Hoàng thượng dự định như thế nào? “
Thu hết biểu tình phức tạp của Lý Ngọc vào trong mắt, Du Bạch ân cần hỏi han.
“ Chuyện này Trẫm tự có chừng mực, Du Bạch, hiện tại Trẫm có việc quan trong hơn muốn phái ngươi đi làm. “
Trong khoảnh khắc cúi đầu trầm tư, Lý Ngọc mới từ từ nói.
“ Lần này chỉ sợ ngươi không có thời gian nghỉ ngơi rồi… “
“Hoàng thượng muốn phải thần đi một chuyến tới Bắc Minh quốc?”
Du Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894092/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.