Cuối cùng vẫn là Thư Uyển Nương làm cơm, từ lâu nàng đã không còn là vị thiên kim tiểu thư của mười năm trước, trượng phu phủng nàng ở trong lòng bàn tay, nàng cũng không thể để trượng phu khó xử vất vả, còn nàng thì sống ở trong thế giới của mình. 
Mục Thạch lấy ra tất cả tiền bạc trong nhà được 7 lượng bạc 5 đồng tiền, cái nào không đủ 1 đồng tiền đều bị hắn phóng ở một bên, hắn ngồi xếp bằng ở trên giường đất, nhìn 7 lượng 5 tiền đến phát ngốc. 
Thư Uyển Nương đỡ bụng tiến vào thì nhìn thấy bộ dạng này của trượng phu, liền hỏi: “Không phải tiền thuế chỉ có 6 lượng thôi sao? Nhà chúng ta đã có đủ rồi, ngươi còn sầu lo cái gì?” 
Mục Thạch chau mày, “Tiệm lương thực ở trên trấn đã tăng giá, ta sợ biên quan lại không xong.” Mục Thạch nhìn bụng to của Thư Uyển Nương, chỉ cảm thấy trong lòng run sợ, hắn có chút bực bội nói: “Hay là chúng ta trốn xuống phía nam?” 
“Việc này sao có thể?” Thư Uyển Nương lo lắng, “Tướng công, hiện tại chúng ta rời khỏi quê nhà, lúc muốn trở về sẽ rất khó khăn, huống chi đi ra ngoài mọi thứ đều phải dùng tiền, hiện tại nhà của chúng ta chỉ có 1 lượng bạc thì có thể làm được cái gì?” 
Mục Thạch làm sao không biết? Thân thể của thê tử nặng nề, thân thể của tiểu nhi tử cũng không tốt, nếu bọn họ trốn xuống phía nam, nhất định phải có một chiếc xe lừa, nhưng hiện tại nhà bọn họ trừ bỏ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-chi-thich-lam-ruong/2485134/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.