Bùi Sách có sự nghi ngờ với Bạch quản gia, Bạch quản gia vừa ra khỏi cửa, hắn liền dẫn người theo dõi, vì để tránh cho bị Bạch quản gia phát hiện, bọn họ cố giữ một khoảng cách, càng vào sâu trong núi, khoảng cách này lại kéo dài một chút. Cho nên đến lúcbọn họ đi lên, vừa lúc nghe thấy Lâm viên ngoại cầu Bạch quản gia buôngtha Lỗ Lỗ, biết được thân phận nàng.
Bùi Sách lại không nghĩ quá nhiều về việc ban đêm cô nam quả nữ ở cùngmột chỗ thế nào. Thứ nhất hắn là được phó thác, thứ hai, đối phương làkhông được dạy dỗ, không có thái độ ngượng ngùng của khuê các nữ tử cầncó.
Nhưng hắn cũng không ngờ tới, cô nương này mặc quần áo xốc xếch đi theo hướng ba người Thanh Mặc.
Hắn vội vàng đuổi theo, từ phía sau lưng ôm lấy người, thuận thế đem áobào rộng lớn đang theo gió lay động kia khép lại, che lại thân thể nữnhân mềm mại.”Cô nương, ta trước giúp ngươi thắt đai lưng lại, ngươi yên tâm, ta lập tức dẫn ngươi đi tìm Lâm viên ngoại.” Hắn không dám buôngtay, đưa tắt nhanh vòng tới sợi thắt lưng.
Lỗ Lỗ sao có thể ngoan ngoãn nghe lời!
Nàng dùng sức giãy giụa, lại đã quên đôi chân nhỏ sớm đã bị thương, giãy giụa lại giẫm viên đá nhọn trên đất, nàng đau thấu trời liền nghiêngngã xuống, tay còn nắm chặt Bùi Sách. Bùi Sách bất ngờ, theo ngã sấpxuống, vừa vặn ngã trên người Lỗ Lỗ. Đúng lúc này, Thanh Mặc quay đầulại, bắt gặp một màn “Không chịu nổi” này.
Bùi Sách dĩ nhiên không biết suy nghĩ hoang đường của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-tieu-dia-chu/1518874/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.