Đèn lồng càng ngày càng gần, lòng Lâm viên ngoại dâng ngày càng cao. Ông cầm thật chặt tay Lỗ Lỗ, che miệng lại, ý bảo nàng ngàn vạn không nên phát ra âm thanh.
Lỗ Lỗ nháy nháy mắt nhìn vẻ mặt nghiêm túc mơ hồ như thấy được lão tộctrưởng giải quyết vấn đề khó khăn của miêu tộc, bộ dáng đặc biệt trịnhtrọng vô cùng, làm lòng người an tâm. Thế là nàng gật gật đầu, ngoanngoãn nấp sau bụi cỏ, chỉ hiếu kỳ nhìn qua cỏ về phía ánh sáng đằng xa.
Tiểu cô nương chăm chú tựa sát mình, Lâm viên ngoại trấn an xoa đỉnh đầu nàng, lại ngẩng đầu lúc, trên mặt ngày càng ngưng trọng.
Người tới không nhanh không chậm đi, rốt cuộc, đi tới trước mặt bọn họ.
Người nọ một thân hắc y, tầm ba mươi tuổi, gương mặt âm ngoan lãnh lệ,khóe môi căng thẳng, hoàn toàn không giống Bạch quản gia bình thườngtrước mặt hắn biết vâng lời, hơn nữa, coi như là khi tức giận với hạnhân, Bạch quản gia cũng chưa từng lộ ra biểu tình hung ác đến vậy!
Trong lồng ngực một mảnh cuồn cuộn, Lâm viên ngoại nhanh che miệng lại, mới không ho ra tiếng.
Hắn không dám phát ra chút động tĩnh, nuốt xuống sự tanh ngọt trong cổhọng kia, đến sau khi Bạch quản gia đi xa, mới vội vàng kéo Lỗ Lỗ hướngdưới chân núi mà chạy. Hắn tạm thời không thắc mắc vì sao bạch quản giamuốn hại mình, nhưng chỉ nhìn biểu tình đơn giản như sát nhân trên mặthắn, và trước khi bất tỉnh chỉ có Bạch quản gia bên người vào ngày ấy,Lâm viên ngoại không thể không tin, đây người do Bạch lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-tieu-dia-chu/1518873/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.