Trên môi anh còn vương chút sương sớm mang theo hơi lành lạnh nhưng vẫn mềm mại.
Nụ hôn đến hơi đột ngột, Hướng Nguyệt Minh giật mình một chút, lúc cô vừa kịp phản ứng thì Trình Trạm đã cạy hàm răng của cô mà chui vào.
Môi lưỡi hòa quyện lấy nhau, cô thút thít chịu đựng nụ hôn mãnh liệt của anh.
Tất cả d*c vọng và bất mãn tích tụ cả đêm, anh đều trút bỏ vào trong nụ hôn này.
Ngón tay anh lạnh ngắt, anh nhéo gáy cô khiến cô không kìm được mà run lên.
Lông mi của Hướng Nguyệt Minh khẽ run rẩy, hé môi đón nhận tất cả những gì anh đưa vào.
Nụ hôn của anh vừa mãnh liệt lại dồn dập, giống như một cơn bão dữ dội đang ập đến.
Lưng cô tì vào tay lái có chút đau.
Ban đầu Hướng Nguyệt Minh còn có thể chịu đựng được, nhưng được một lúc, lưng cô cảm thấy hơi cộm, nên cô không thể không đẩy người đàn ông trước mặt mình ra.
Trình Trạm đang ngậm môi cô mà li3m láp một cách lưu luyến.
Cảm nhận được động tác của cô, anh khẽ “ừm” một tiếng, hạ giọng: “Sao vậy?”
“Đau……”
Hướng Nguyệt Minh nhỏ giọng lẩm bẩm: “Tay lái.”
Trình Trạm dừng lại, lúc này mới để ý rằng cô đang đè lên tay lái.
Anh rũ mắt nhìn, đáy mắt có chút cảm xúc mờ mịt không rõ.
Hướng Nguyệt Minh ngước nhìn anh với đôi mắt trong veo.
Trình Trạm cúi đầu, đặt một nụ hôn lên mắt cô.
Cảm nhận được sự dịu dàng hiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thoi-tinh-thao/3455431/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.