Trong xe im lặng vài giây, Ngu Uyển kinh ngạc quay đầu nhìn Hướng Nguyệt Minh, hỏi khẽ: “Sao Trình Trạm thẳng thắn vậy?”
Hướng Nguyệt Minh cũng có chút bối rối, không hiểu hành động này của Trình Trạm.
Những gì cô biết về Trình Trạm, anh thực sự là một người sống rất khép kin, ít khi nói ra những suy nghĩ thực sự của mình, về cơ bản anh là kiểu người luôn giữ bí mật cho riêng mình.
Đây là lần đầu tiên anh nói thẳng thắn như vậy.
Hướng Nguyệt Minh khẽ chớp mắt, hỏi thẳng: “Tại sao lại không?”
Cô nói: “Anh cũng không thể hạn chế sự tự do của em.”
Trình Trạm trầm mặc một lúc, nói: “Vậy em cứ thử đi xem.”
Hướng Nguyệt Minh: “Ồ.”
Ngu Uyển giật giật quần áo của cô, nhỏ giọng nói: “Đi, đi, đi cho Trình tổng xem.”
Hướng Nguyệt Minh suy nghĩ trong một hồi, cảm thấy đã đến lúc mình phải làm loạn.
Cô gật đầu: “Vậy tối nay em không về, anh đi ngủ sớm nha, cúp máy đây.”
Nói xong, Hướng Nguyệt Minh lưu loát cúp điện thoại.
Ngu Uyển giơ ngón tay cái lên, hét lên: “Chị em, cậu thật lợi hại nha.”
Hướng Nguyệt Minh nhìn cô.
Ngu Uyển cười: “Trình Trạm nhất định sẽ tức chết mình.”
“Vậy để cho anh ấy tức đi.” Hướng Nguyệt Minh thản nhiên nói: “Mình chủ yếu là lo cho thân thể nhỏ bé của mình thôi.”
Ngu Uyển: “…”
Cô trừng mắt, tức giận nói: “Đừng có khoe khoang với mình.”
Hướng Nguyệt Minh chống cằm nhìn cô: “Cậu cũng khoe với mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-thoi-tinh-thao/3455430/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.