Duyệt âm tu hoàng, mỹ rằng tái về.
Hạ Du đọc tám chữ này.
Nàng không hiểu trong đó có ý gì, càng không thông vận luật, nhưng nàng biết, ở đây có tên tỷ tỷ, câu thơ này nhất định là thực mỹ.
Các bản in dày đặc trên từ điển thật buồn tẻ.
Hạ Du rốt cuộc vẫn là một đứa trẻ, ở bên Hạ Tu Âm có thể ngồi được, bây giờ tỷ tỷ không ở bên cạnh, nàng liền cảm thấy khó khăn.
Hạ Tu Âm đi thật lâu. Hạ Du nghĩ, vị khách hôm nay đến nhất định rất quan trọng.
So với các phòng khác, thư phòng ở vị trí rất thoải mái. Sắc lạnh trước mắt điều được những cuốn sách trung hoà, toát lên một chút độc đáo bình thản, lịch sự tao nhã.
Bàn làm việc dựa vào tường, ánh sáng tự nhiên từ bên trái xuyên qua tấm rèm, nhẹ nhàng rọi vào trong tay nàng.
Hạ Du từ trong ngăn kéo chọn một cái kẹp sách giống hệt Hạ Tu Âm đặt vào từ điển, sau đó tìm góc độ nửa ngày mới đặt xuống cạnh cuốn sách Hạ Tu Âm để khi nãy.
Nàng nhào đến sofa hình dạng bánh mì phía sau, hai tay ôm gối ôm, tưởng tượng liệu bình thường Hạ Tu Âm có hay ôm nó không.
Nàng nằm một hồi lâu, có chút lo lắng tỷ tỷ sẽ quay lại bất cứ lúc nào, chột dạ mà đem gối ôm lúc lắc. Theo sau, nàng đi đến rèm cửa bên, ghé mặt nhìn ra ngoài.
"A, là chú Lưu......" Nàng dậm chân, nhìn đến thân ảnh đang dựa lưng vào ô tô.
Có chút khoảng cách, Hạ Du thấy không rõ biểu tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/264971/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.