Cách thức học tập của Hạ Tu Âm không giống như những hài tử học ở trường theo quy chế của giáo dục, vì vậy cô sẽ tự nhiên dạy Hạ Du theo phương thức này.
Thành tích nổi bật nhất là cô chỉ cho Hạ Du hai giờ học mỗi ngày, nhưng nội dung có thể bao gồm nội dung của những đứa trẻ khác trong một tuần.
Ba ngày sau, Hạ Du đã tự mình cầm một cuốn sách song ngữ, cố gắng đọc truyện cho Hạ Tu Âm.
Sự tiến bộ này hoàn toàn khác với sự kiên nhẫn của Hạ Du trong việc học viết tên.
""Tiểu thư... có phải đã dạy quá nhanh rồi không..." Trình độ học vấn của dì Trần ở mức trung bình, các con bà đi học bình thường, cho nên khó tránh khỏi nhịn không được kinh ngạc.
"Không sao." Sau giờ ngọ* ánh sáng đưa qua khe núi, những tia nắng mỏng manh khẽ xuyên qua các cửa sổ từ sàn đến trần, chiếu đến khuôn mặt Hạ Tu Âm, làm cho khuôn mặt của cô trở nên thanh tú và tinh xảo hơn. Hạ Tu Âm mặc quần áo trong nhà đang phác thảo lên một mảnh giấy trắng. Nghe tiếng bước chân của dì Trần, liền ngẩng đầu cười.
*giờ ngọ: 11h trưa cho đến 1h chiều
"Sự lặp đi lặp lại không cần thiết cho em ấy và tôi đều là một loại cản trở."
Dì Trần chuẩn bị trái cây đem đi tỉa. Chờ Hạ Tu Âm dọn dẹp giấy bút và những thứ khác trên bàn trà, bà đặt đĩa trái cây bằng gốm với một cái nĩa bạc trên đó.
"Đứa trẻ đó... chưa từng được đi học sao?" Dì Trần ngồi đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/264969/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.