Hạ Tu Âm đi xuống cầu thang đến thư phòng để chọn một cuốn sách.
Đầu ngón tay của cô đặt trên bìa màu, thầm nghĩ, có lẽ sẽ thích hợp với Hạ Du.
Vì thời gian hấp tấp, phòng ngủ của Hạ Du không được chuẩn bị, nên tiểu hài tử sẽ tạm thời được ở trong một căn phòng sạch sẽ dành cho khách.
Hạ Tu Âm đẩy cửa đi vào, thấy rằng Hạ Du đã nghiêng đầu nằm trên gối.
Khuôn mặt nhỏ của Hạ Du ngủ đến say sưa, cầm máy tính bảng trên tay, nhưng cơ thể nàng vẫn cuộn tròn như còn ở trong thùng rác.
Cuộn tròn người lại trông giống như mèo con mềm mại đáng thương.
Hạ Tu Âm lặng lẽ nhìn xem, cố gắng rút chiếc máy tính bảng ra. Hạ Du cau mày, hai tay nàng siết chặt, ngón tay bắt đầu tái nhợt.
""Tỷ tỷ ..."
Đại ý là đồ tỷ tỷ đưa, không thể bị lấy đi.
Hạ Tu Âm cứng họng. Cô đến gần Hạ Du và nói với giọng điệu rất dịu dàng: "A Du... Là tỷ tỷ."
Lông mày của Hạ Du giãn ra.
""Đưa cho tỷ tỷ được không?""
Tiểu hài tử ngoan ngoãn thả lỏng tay ra, thậm chí còn đem chiếc máy tính bảng đưa. Chờ Hạ Tu Âm lấy ra, khóe miệng nàng cong lên. Đó là một nụ cười ngoan ngoãn đúng mực, như thể nàng đã hoàn thành một việc to lớn.
Hạ Tu Âm nhìn vào chiếc máy tính bảng, vượt qua khoảng ba, bốn cấp độ.
Hạ Du thực thông minh.
Tiểu hài tử không phải đi ra ngoài, nên cũng không cần tắm, nhưng phải thay đồ ngủ để thoải mái hơn.
Hạ Tu Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-chieu-2/264968/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.