Ngủ một hơi, càng ngủ càng sâu. Uần Đồng tỉnh lại đã là ngày hôm sau, ngủ được khiến cậu tỉnh táo, vẻ mặt có thần sắc tươi tỉnh hơn. Tiểu Hồng dịu dàng nhìn cậu vui mừng.
"Em đỡ mệt hơn không?" Trông sắc mặt đỡ nhợt nhạt hơn nhiều.
"Dạ có." Cậu day day hai bên thái dương. " Em đỡ đau hơn hôm qua một chút."
Ngu day Uan Dong cam thay hoi dd dau, khong con quan quai nhu hom qua nua, ft nhieu cung thoa mai hon
phần nào. Được cởi trói, cậu khó khăn đứng dậy tay chân tím tái vì bị trói quá lầu.
"That dau."
Uẩn Đồng vỗ vỗ sau đầu vài cái để dễ chịu, đôi mắt tròn xoe dụi dụi nhìn ra ngoài cửa không thấy ai canh gác.
Uẩn Đồng hơi khát nước, lững thững đi ra tìm nước uống. Tiểu Hồng thấy cậu bước đi nên vội cản lại.
"Em đi đâu?"
Chỉ tay ra ngoài, Uẩn Đồng nuốt một ngụm nước bọt.
"Em khát." Bên kia là một chiếc bàn đựng đầy thức ăn và nước uống.
Từ sáng Tiểu Hồng đã thấy bọn họ náo nhiệt chuẩn bị đồ ăn thức uống, chắc sắp có chuyện vui. Cô thả tay cậu ra
nhac nho
"Em đừng đi lung tung, kẻo bị đánh."
"Da."
Bé con ngoan ngoãn xoa xoa bụng, không biết tại sao từ lúc tỉnh dậy bụng cứ râm ran đau. Cả cơ thể cậu bây giờ chỗ nào cũng đau, rất mệt.
"Sức khoẻ của mình tệ quá." Cậu vẫn đinh ninh rằng mình bị như vậy là vì sức khỏẻ, không nghĩ đến cái thai trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-vo-tu-be-dam-my-/3721773/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.