Đêm sương xuống lạnh lẽo, Uẩn Đồng nằm dựa trên vai Tiều Hồng. Miệng nhỏ rên rỉ.
"Chi, em dau daื่น."
Mỗi tuần Uẩn Đồng đều phải uống thuốc để ngừa bệnh. Trước kia cậu được nâng liều lượng lên một tháng một lần, hiện tại mang thai vì vậy thuốc được thay đổi cho phù hợp với thai phụ. Liều lượng giảm nên thời gian dùng thuốc cũng giảm xuống.
Thời gian một tuần đã hết, cơn đau đầu kéo đến hành hạ cậu. Tiểu Hồng nghe cậu nói cũng rất bất lực, không biết phải làm gì.
"Bé con ngoan, cổ gẳng ngủ đi. Ngủ sẽ quên cơn đau."
Mấy ai bị đau đầu mới hiểu, cơn đau như có ai đó siết chặt đầu cậu lại, cứ ong ong nhói đau tựa có vạn cây kim chít vào đầu. Uần Đồng khóc rưng rức chịu đựng, bé ngoan nghe lời nhắm mắt cố ngủ cho người bên cạnh an tâm nhưng thật ra cậu không thể nào ngủ được.
Mỗi lần lim dim sắp chìm vào giấc ngủ lại bị cơn đau đầu kéo tỉnh dậy. Cố gắng chịu đựng suốt một đêm dài cũng đã trôi qua, cơn đau ngày càng nặng hơn. Uẩn Đồng khóc đến đáng thương.
"Em đau quá chị ơi."
Tiểu Hồng không biết nói gì để động viên cậu lúc này.
Trùng hợp A Thâm xuất hiện, Tiều Hồng lập tức quỳ xuống ôm chân hắn ta cầu xin.
"Làm ơn, làm ơn hãy thả em ấy ra đi. Còn không hãy nói với Hoàng Thiên Bá đưa thuốc cho em ấy được không?"
Nhìn về phía Uẩn Đồng vật vờ. "'Em ấy đang rất đau."
Nhìn Uẩn Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-vo-tu-be-dam-my-/3721771/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.