Lần này là Nguyễn Đức Duy thật, anh được Hoàng Thiên Bá cử người đến bí mật đưa anh về. Vừa về đến đã gặp người anh ngày đêm thương nhớ, Lưu Hoàng Anh tâm trạng hiện tại không được ổn định.
(2'
Mặc cho cô ném đá xua đuổi, Nguyễn Đức Duy vẫn kiên định đi đến ôm lấy người thương của mình, thì thầm vào tai.
"A Anh, xin lỗi..."
Lưu Hoàng Anh khóc đến nức nở, mùi hương kèm theo giọng nói quen thuộc khiến cô dần bình ổn. Anh đẩy cô ra, đôi mắt si tình ngắm khuôn mặt đã lâu không gặp, cô đã gầy đi rất nhiều.
"Là anh đây."
Nét mặt hiền lành đầy phúc hậu, ánh mắt dịu dàng. Lưu Hoàng Anh hồi thần, bàn tay run run đưa lên sờ lấy khuôn mặt của nam nhân kia.
"Đúng là anh rồi."
"Đúng vậy, là anh. Đức Duy."
Trút hết bao nhiêu uất ức lâu nay, cô ôm lấy anh khóc đến đáng thương. Nguyễn Đức Duy vỗ vỗ nhẹ lưng cô an ủi.
Mãi một lúc lâu mới có thể ngưng khóc. Nguyễn Đức Duy dìu cô vào nhà, chiếc bụng bầu lớn khiến cô nặng nề đi chậm từng bước.
Đi vào trong, không khí vẫn căng thẳng như khi nãy. Hoàng Thiên Bá bần thần đi vào phòng làm việc ngồi yên một góc ôm đầu muốn trấn tĩnh bản thân.
Bạch Thạc Ân cùng Phác Hựu Âm bên ngoài cũng yên lặng, Tô Nam Phong giống Hoàng Thiên Bá riêng một góc trời ngồi nhìn xa xăm.
Cả hai đi vào lập tức nhận thức được sự nặng nề trong căn nhà. Tất cả mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-vo-tu-be-dam-my-/3721770/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.