Bàn tiệc cưới có rất nhiều món ăn nhưng chẳng ai dám động đũa vì trong bàn có vị chủ tịch của họ mà họ chưa từng dám lại gần. Không khí trở nên căng thẳng ngột ngạt.
Trong thâm tâm họ gào thét ai đó làm ơn cứu vớt tình huống oái oăm này đi, họ không nghĩ đi dự đám cưới lại chung bàn với chủ tịch.
Đánh tan bầu không khí gượng gạo, chiếc bụng nhỏ của Uẩn Đồng kêu lên, bé con đỏ mặt ngượng ngùng gãi gãi
dลิ่น.
"Xin lỗi mọi người, em hơi đói..."
"Không sao em ăn đi."
Như tìm thấy ánh sáng ấm áp trong bầu trời lạnh lẽo, một người trong số họ nhanh chóng lên tiếng. Bé con nhìn qua người đàn ông bên cạnh muốn hỏi ý kiến, Hoàng Thiên Bá gật đầu.
"Vậy xin phép mọi người em ăn nhé."
Cả đám cười cầu tài mừng rỡ mời Uẩn Đồng ăn, nói thật ra họ cũng đói lắm nhưng không dám bất kính động đũa trước.
Chủ tịch thì sợ thật đẩy nhưng có Uẩn Đồng thì chủ tịch kia cũng chỉ còn là cái tên.
Uẩn Đồng lễ phép động đũa, Hoàng Thiên Bá cũng nhấc đũa lên gắp những món ở phía xa đặt vào bát của Uẩn Đồng. Mọi người thở phào đồng loạt động đũa khai tiệc.
"Sao có cảm giác cứ như đang dùng bữa với vua vậy ta?"
Một người trong số họ thì thầm nói với người bên cạnh, người đó huých nhẹ tay ra hiệu im lặng.
Cậu trai nhỏ chỉ chăm chú ăn thịt và hải sản, Hoàng Thiên Bá múc một bát soup nhỏ thổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-vo-tu-be-dam-my-/3688363/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.