Lúc chiều Uẩn Đồng đang đứng đợi tài xế đến đón, không biết từ đâu xuất hiện hai người lạ tiếp cận, Uẩn Đồng sợ sệt né tránh.
Hai người đó vẫn không kiên dè tiến lại gần.
"Ba mẹ là ba mẹ ruột của con. Đừng sợ."
"Không phải, ba mẹ con đang ở nhà. Hai người không phải."
Lúc trước đề phòng tình huống bị như thế này nên Hoàng Thiên Bá có dạy cho Uẩn Đồng cách từ chối người lạ nhưng có vẻ như hai người này ở mức độ thượng thừa mất rồi.
Uẩn Đồng sợ hãi chạy vào trường cầu cứu nhưng hai người kia luôn miệng bảo.
"Con trai đang giận bọn tôi nên mới như thế, các cậu thông cảm."
Trường cũng đã về hết chỉ còn Uẩn Đồng và bác bảo vệ. Cả trường không ai là không biết Uẩn Đồng là người mà nhà họ Hoàng nhận nuôi làm gì có việc ba mẹ ruột lại đến trường đòi bắt người, gia thế nhà họ Hoàng ai ai đều biết tầm cỡ thế nào, nếu muốn nhận lại con cũng phải thông qua họ trước.
Nhận thấy sự việc không bình thường, bác bảo vệ ra sức bảo vệ cũng bị họ đánh trọng thương, còn Uẩn Đồng bị họ đánh ngất mang đi.
Nhận được tin, Hoàng Thiên Bá trở về gấp rút. Việc vừa sảy ra gần được ba tiếng bọn họ chắc chắn chưa đi được xa.
"Gần đây có bọn tội phạm buôn bán trẻ em, mẹ không nên bất cẩn như vậy. Thiên Bá, mẹ xin lỗi... Xin lỗi." Từ Thanh Cẩn khóc đến sắp ngất xin lỗi con trai.
Bà và chồng bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-vo-tu-be-dam-my-/3645716/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.