“A Hạo...”
Khi đó giọng nói Liễu Chi run rẩy truyền đến tai Liễu Hạo, y quay người lại. Ngay lập tức một quả cà chua với lực ném vừa đủ đập vào mặt y. Nước cà chua đỏ tươi cứ vậy chảy trên mặt Liễu Hạo, nó chầm chậm lặn từ sườn mặt xuống cằm y. Liễu Hạo lộ ra vẻ mặt ngơ ngác hiếm thấy, chưa đợi y kịp nghĩ xong thì một tá cà chua khác từ đằng xa đã lao tới như mưa.
Liễu Hạo vừa né vừa tức giận nói: “Cái gì đây!”
“A Hạo! Ta đã cố gắng lắm rồi. Thế mà đệ lại không chịu nhìn nhận, thậm chí còn không buồn liếc mắt lấy một cái. Ta thực sự không hiểu...không thể hiểu...” Liễu Chi nói, nước mắt giờ đã chảy dài hai bên mặt nàng, hốc mắt đỏ bừng nhưng vẫn nói lớn: “Ta không lịch sự với đệ nữa! Cũng không khách sáo với đệ nữa! Mẹ nó đệ làm ta buồn lắm có biết không! Nhất Minh, ném chết đệ ấy đi!”
Nghe xong câu đấy cả số lượng cà chua lẫn lực ném của Nhất Minh càng tăng.
Liễu Hạo mặt đầy dấu chấm hỏi không ngừng né những đòn tấn công bằng cà chua của Nhất Minh.
Chuyện này là sao? Ta cần lời giải thích!
Cảm thấy né mãi không có ích gì, Liễu Hạo giờ cũng không tiện giao thủ với Nhất Minh. Cuối cùng y quyết định sử dụng kế thứ ba mươi sáu chuồn là thượng sách trong Binh pháp của Tôn Tẫn.
Vừa chạy ánh mắt Liễu Hạo vừa hừng hực lửa giận.
Mẹ nó ta biết ai là kẻ đứng sau vụ này rồi.
Nhạn Uyên Các.
Tiêu Dã dạo gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/400919/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.