Thiên Âm đang ngủ thì bị đói tỉnh. Cô ngồi dậy, nâng mắt dựa vào ánh trăng lờ mờ nhìn một vòng. Một cáo một trăn đã sớm ngủ say. Con trăn nằm cuộn mình ở cửa hang, đầu rúc vào chính giữa, có vẻ như vừa ngủ vừa làm nhiệm vụ canh gác. Trắng Tinh lôi quả trứng đến một góc sâu, tách xa chỗ của cô lẫn con trăn, cuộn thành một khối trắng tinh nằm kế bên quả trứng.
Thiên Âm đột nhiên có suy nghĩ, nếu như sáng mai cô nàng tỉnh dậy, không thấy quả trứng đâu thì sẽ thế nào nhỉ? Nhưng nghĩ đến bộ dạng nước mắt nước mũi ra sức cào cấu mình sáng nay, cô lại hoàn toàn không có hứng thú tiếp tục.
Bụng lại lần nữa kêu vang, Thiên Âm đưa tay xoa xoa, bây giờ cô mới nhớ ra, cả ngày nay bản thân chưa có gì vào bụng.
Lục Lam đang ngủ thì cảm giác có gì đó nhồn nhột, hắn ngẩng đầu, hóa ra Thiên Âm đang dùng cây dài chọt nó. Lục Lam khó hiểu, Thiên Âm vừa chọt vừa làm bộ đưa tay xua xua nói khẽ: "Này, tránh qua một bên được không? Ngáng đường quá!"
Lục Lam nằm cuộn một vòng rất lớn, vừa vặn bao trọn cả cửa hang, Thiên Âm đã cố tìm cách lách qua nhưng con trăn này thật sự quá lớn. Lục Lam cũng không khó chịu, nghe vậy lập tức trườn mình để lộ ra một lối nhỏ cho cô qua.
Thiên Âm vừa leo xuống vách đá, đã phát hiện con trăn đang bò theo phía sau. Cô lập tức huơ tay xua: "Này, đi theo tôi làm gì? Trở lại hang đi, xùy xùy!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-rong-duong-gia/1800769/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.