Thật kỳ lạ!
Lâm Thiên Âm ngồi xếp bằng, hai tay chống cằm khó hiểu.
Nếu như nhớ không lầm, thì hôm qua lúc cô vừa lấy về, toàn bộ quả trứng đều là màu trắng. Bây giờ chỉ mới ngủ một giấc, nó lại có thêm màu đỏ rồi?
Quả trứng trước mặt, từ chóp đỉnh đến hơn một phần năm đã pha lẫn phơn phớt đỏ. Hoàn toàn mất đi lớp màu trắng đục ban đầu.
Trắng Tinh từ lúc sáng đã không thấy đâu, con trăn kia thì cứ như động kinh dính chặt vào vách đá, có lay thế nào cũng không chịu đi.
Lục Lam nhắm chặt hai mắt, trong lòng có thể nói là dùng ba từ "run lẩy bẩy" để hình dung.
Hắn chỉ biết là quả trứng này có rất nhiều năng lượng, nhưng không ngờ lại là trứng của các Đại Thú. Nếu sớm biết đây là giống cái và trứng của Đại Thú, thì cho dù có cho hắn thêm mười, à không một trăm lá gan, Lục Lam cũng không dám trộm về.
Nên biết, chỉ cần một cái ho nhẹ của ngài thôi cũng đã đủ làm cho hắn đi mạng. Bây giờ chỉ có thể cầu mong Đại Thú rủ lòng từ bi, không so đo với con thú nhỏ như hắn.
Bụp
Một làn khói từ đâu xuất hiện, Trắng Tinh uể oải bước ra, lúc liếc thấy Thiên Âm, liền không nhịn được thở dài một hơi.
Thiên Âm trợn mắt dựng thẳng người. Đây là cái biểu tình gì vậy?
Trắng Tinh không thèm để ý, cô đến ngồi bên cạnh quả trứng, một tay đưa lên nhẹ nhàng vuốt ve. Biểu cảm trên mặt hết buồn rầu, thương cảm, thi thoảng lại pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-rong-duong-gia/1800770/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.