Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Một hôm, bầu gánh hát Nguyệt Quý cho người đến phủ Thuận Thiên tìm Tô Bạch.
Tô Bạch nghe nói đệ đệ đã biến mất một ngày một đêm, vội đi tìm Trương Dũng nhờ giúp đỡ.
Bọn họ tìm ở những nơi Tô Thanh có thể đến một lần. Khi lấy lại bình tĩnh, Tô Bạch lại vội vã đi tìm người cha không nên thân của hắn.
Lúc này, Tô Phú đã uống say mèm, miệng còn ngâm nga vài câu hát, bị hắt một thùng nước lạnh mới tỉnh táo.
“Thằng ranh con, ngươi còn dám trở về!” Tô Phú tìm đồ định đánh Tô Bạch, thấy có nha dịch tới mới vội buông ghế dựa vừa cầm trong tay.
Tô Bạch chất vấn: “Có phải ngươi lại bắt cóc đệ đệ rồi không?”
“Tên nghịch tử này, ngươi nói gì đó, bắt cóc là thế nào?”
“Ta hỏi ngươi, đệ đệ đâu!”
Tô Phú né tránh ánh mắt của Tô Bạch, quyết không thừa nhận.
Trương Dũng lên tiếng: “Các huynh đệ, bắt hắn về, dùng chín chín tám mốt cách tra tấn lên người hắn, xem hắn còn dám ngậm miệng không.”
Bọn nha dịch ra tay bắt người, Tô Phú vội vàng giãy dụa, nói: “Ta nói, ta nói. Ta thế chấp nó cho sòng bạc rồi.”
Tô Bạch hận đến nghiến răng nghiến lợi: “Có phải sòng bạc Phúc Vận không?”
“Đúng…”
Tô Phú còn chưa nói hết, Tô Bạch đã lập tức xông ra ngoài.
Đám người Trương Dũng lo cho hắn, cũng vội vàng đi theo.
Bọn nha dịch ném Tô Phú xuống đất. Ông ta ngã lăn ra, ngoác miệng mắng con mình bất hiếu.
Khi bọn họ tới sòng bạc, người ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-phu-lang-trong-van-trach-dau/872221/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.