Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Sáng sớm hôm sau, Dương Quý Minh và Thượng Gia Ngôn chuẩn bị rời Hầu phủ, trở về ngôi nhà nhỏ của mình.
Khi ra tới cửa phủ, hai người liền bắt gặp một gương mặt khá quen thuộc.
“Chào Dương đại nhân, Dương phu nhân.” Lư Tử Hi hành lễ với bọn họ.
Thấy hắn, sắc mặt Dương Quý Minh bỗng trở nên rất khó coi.
Kỳ thi mùa xuân đã yết bảng được một thời gian dài, từ đó tới giờ Lư Tử Hi đều không xuất hiện, suýt nữa Dương Quý Minh đã quên mất người này.
Thượng Gia Ngôn nhéo vào lưng Dương Quý Minh một cái, mỉm cười với Lư Tử Hi: “Lư công tử tới phủ chúng ta có việc gì?”
Lư Tử Hi đáp: “Ta đến để xin gặp nhị lão gia và nhị phu nhân của quý phủ.”
Thượng Gia Ngôn khẽ gật đầu, bảo người gác cổng đi bẩm báo.
Lư Tử Hi được người chi thứ hai đón vào, Dương Quý Minh đứng ở trước cửa phủ, gãi đầu.
Thấy hắn lo lắng, Thượng Gia Ngôn khẽ thở dài: “Hay chúng ta đừng về vội, ở lại trong phủ một lát.”
Dương Quý Minh lấy lại tinh thần, vội nói: “Về, là ta không tốt, ta chỉ lo cho tam muội mà thôi.”
Thượng Gia Ngôn tức giận lườm hắn, bỏ ra xe ngựa trước.
Dương Quý Minh vội đuổi theo, cũng ngồi vào trong xe.
“Chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời của tam muội nên ta hơi lo lắng.”
“Chung thân đại sự của tam muội do nhị thúc, nhị thẩm quyết định. Lại nói, Lư công tử tài hoa hơn người, tướng mạo đoan chính, ngoài việc gia cảnh hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-phu-lang-trong-van-trach-dau/872220/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.