Bình thường sư phụ rất ghét sát sinh, nay lại vì một đứa bé nhỏ mà phá giới, ủy khuất sư phụ rồi, chỉ tại đứa bé kia, nếu không có nó..... Lý Hành Dẫn nghĩ như thế, mắt nhìn nam phản diện cũng không được thuận mắt.
Nam phản diện cũng không phải dạng vừa, từ nhỏ mồ côi đầu đường xó chợ mà lớn lên, nhìn sắc mặt mà sống, có thể biết được ai tốt ai xấu, ai thiện cảm, ai ghanh ghét Nam phản diện đều phân biệt được, mà nay vị tiên trưởng kia lại nhìn về phía này với ánh mắt vô hảo như thế, Luật Đàn Sâm vội vã tỏ ra sợ hãi, nép sát vào người Đống Thương Ca.
Đống Thương Ca bên này cũng cảm nhận được, vội ngưng thần thức, truyền âm nhắc nhở Lý Hành Dẫn, nam chính giật mình, vội biết tội quỳ xuống:" xin sư phụ trách phạt".
Hắn thở dài, khẽ phất tay:" bỏ đi, lui xuống được rồi". Lý Hành Dẫn nghe lời lui xuống.
Đống Thương Ca bên ngoài bình tĩnh, bên trong đã loạn thất bát nháo, chưa gì mà nam phản diện và nam chính đã đụng độ rồi sao.... chưa gì hết mà... khổ quá... hắn đang trầm ngâm suy tư.
Luật Đàn Sâm lúc này mới khẽ nheo mắt nhìn theo bóng dáng của Lý Hành Dẫn, sao rồi lại nheo mắt ra vẻ tội nghiệp kéo đạo bào của Đống Thương Ca, khẽ gọi:" sư phụ...".
Đống Thương Ca bị giật mình, nam phản diện kéo hắn về hiện thực, lúc này mới nhớ ra nam phản diện vẫn chưa có ăn, nhìn là biết đứa nhỏ đói lắm rồi. Hắn đứng như trời tròng, trên tay vẫn cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-nhan-vat-phan-dien-den-hac-hoa/1082463/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.