Bình thường sư phụ rất ghét sát sinh, nay lại vì một đứa bé nhỏ mà phá giới, ủy khuất sư phụ rồi, chỉ tại đứa bé kia, nếu không có nó..... Lý Hành Dẫn nghĩ như thế, mắt nhìn nam phản diện cũng không được thuận mắt.
Nam phản diện cũng không phải dạng vừa, từ nhỏ mồ côi đầu đường xó chợ mà lớn lên, nhìn sắc mặt mà sống, có thể biết được ai tốt ai xấu, ai thiện cảm, ai ghanh ghét Nam phản diện đều phân biệt được, mà nay vị tiên trưởng kia lại nhìn về phía này với ánh mắt vô hảo như thế, Luật Đàn Sâm vội vã tỏ ra sợ hãi, nép sát vào người Đống Thương Ca.
Đống Thương Ca bên này cũng cảm nhận được, vội ngưng thần thức, truyền âm nhắc nhở Lý Hành Dẫn, nam chính giật mình, vội biết tội quỳ xuống:" xin sư phụ trách phạt".
Hắn thở dài, khẽ phất tay:" bỏ đi, lui xuống được rồi". Lý Hành Dẫn nghe lời lui xuống.
Đống Thương Ca bên ngoài bình tĩnh, bên trong đã loạn thất bát nháo, chưa gì mà nam phản diện và nam chính đã đụng độ rồi sao.... chưa gì hết mà... khổ quá... hắn đang trầm ngâm suy tư.
Luật Đàn Sâm lúc này mới khẽ nheo mắt nhìn theo bóng dáng của Lý Hành Dẫn, sao rồi lại nheo mắt ra vẻ tội nghiệp kéo đạo bào của Đống Thương Ca, khẽ gọi:" sư phụ...".
Đống Thương Ca bị giật mình, nam phản diện kéo hắn về hiện thực, lúc này mới nhớ ra nam phản diện vẫn chưa có ăn, nhìn là biết đứa nhỏ đói lắm rồi. Hắn đứng như trời tròng, trên tay vẫn cầm đũa nhìn nam phản diện thấp bé phía dưới chân.
" đói không, ở đây có một ít món chay, ngươi ăn tạm nhé ". Nói xong còn bế nam phản diện ngồi vào bàn, âm cần vỗ về lắm.
"... sư phụ.... ta.... ". Luật Đàn Sâm sợ hãi chà tay vào áo, tuy rất đói nhưng mà không dám hành động lỗ mãng trước mặt sư phụ, chỉ sợ có ấn tượng không tốt.
Đống Thương Ca biết nam phản diện đang nghĩ gì mà, tay đưa cho Luật Đàn Sâm đôi đũa, cũng thân thủ gắp cho nam phản diện mấy miếng nấm vào chén nhỏ, ngay tức khắc, độ hảo cảm của nam phản diện được soát ào ào, viền mắt nhỏ ẩn chứa nước mắt, đỏ hoe.
" đa tạ sư phụ". Nam phản diện cuối cùng cũng ăn.
Đống Thương Ca bên cạnh rất đắc ý, nam phản diện cảm động như thế, sau này có chuyện gì cũng sẽ nghĩ đến ân tình hôm nay cho mà xem.
Nam phản diện mồ côi từ nhỏ, không biết cha mẹ là ai, vậy mà cũng sống được đến bây giờ, không hổ là nam phản diện, mỗi ngày ăn được một bữa là quá tốt rồi, ăn no lại càng may mắn, hôm lại lại khác, có người cho ăn no, còn chu đáo như thế, đáy lòng Luật Đàn Sâm đã hứa nhất định sau này sẽ hiếu thảo với Sư phụ thật nhiều.
Mấy món chay tuy không có thịt nhưng tay nghề không chê vào đâu được, Đống Thương Ca cũng ăn đến hài lòng, hôm sau Lý Hành Dẫn y theo lời dặn mà đem lên một con gà quay mật ong, bất canh thịt và mấy món linh tinh, Đống Thương Ca chảy cả nước mắt.
Liếc nhìn con gà đến bóng mỡ, tâm tình hắn vô cùng vui sướng, Đống Thương Ca cho người lui hết, sau đó ăn ké theo phúc lợi của nam phản diện có được một bữa no nê hạnh phúc.
Công nhận tin truyền đi cũng nhanh thật, rất nhanh trong môn đều biết núi Song Xuyên mới nhận đệ tử mới, lúc trước nguyên chủ chỉ đem người về, còn chưa có công bố ra bên ngoài.... còn chưa kịp hay không muốn thì hắn không biết, nhưng từ khi Hắn ôm nam phản diện về núi thì điều đó đã được truyền rộng.
Chưởng Môn sư huynh và Sư tỷ nghe tin lo lắng chạy đến, Huyền Mạn Sư lo lắng hỏi:" đệ như thế có thể dạy dỗ đệ tử nổi không, hay khỏi vất vả, đưa cho đại sư huynh nhé".
Về chuyện này Thúc Dực vô cùng đồng ý, Đống Thương Ca lại không vừa lòng cho mấy, hắn vờ ho khan:" đa tạ sư tỷ, đệ không sao".
" đệ đang bệnh, nổi không? Đừng ép buộc mình quá". Thúc Dực cũng lo lắng.
Đống Thương Ca cảm tạ ý tốt của hai người, hắn vẫn một mực từ chối, hai người khuyên không được chỉ dành thở dài, dặn dò hắn vài câu mới rời đi.
Bên này sau khi hai người đi rồi Đống Thương Ca thở phào nhẹ nhõm, không thể để nam phản diện xa vòng tay được, nam phản diện còn nhỏ, sau này sẽ là chỗ dựa cho hắn đấy, lỡ như Luật Đàn Sâm đi mấy năm về quên vị Sư phụ này rồi cầm đao chém chết hắn thì sao, hắn còn chờ nam phản diện báo hiếu người cha này mà.
( à ừ.. báo hiếu nhỉ????).
Thất Thanh Tử cũng đến, không phải đến để khuyên can mà là đến để xem mặt đồ nhi của Đống Thương Ca, Thất Thanh Tử là đồ đệ nhỏ nhất, vì thế tính tình cũng hoạt bát hơn. Luật Đàn Sâm đã thay y phục, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, Đống Thương Ca nhìn hoài, càng nhìn càng thấy vừa mắt, nếu là con gái chắc sẽ là tiểu áo bông tri kỉ của mẹ đấy, nhưng nam phản diện là con trai, không nên.
Khi Đống Thương Ca và Nam phản diện đang ngồi bên lương đình ngắm nhìn cây cỏ thì Thất Thanh Tử đến.