Thất Thanh Tử nhí nhảnh đi vào lương đình, Đống Thương Ca dùng vẻ mặt mỹ nhân lạnh như băng nhìn nhìn rồi lẳng lặng rót trà, Thất Thanh Tử nghe mùi hương thơm nồng liền sáp đến cười hì hì:" Thương Ca, huynh pha trà cho đệ Sao?". Nói xong thì cũng rót một chén kê lên miệng thổi cặn trà đang sóng sánh trên mặt ly.
Bình thường hình tượng của Nguyên chủ rất băng thanh ngọc khiết, làm sao vừa mắt đến mấy loại trà này, trà của Nguyên chủ phải là loại tuyệt hảo, nước pha cũng là sương hứng trên lá hoa nguyệt liên vạn năm, nguyên chủ đương nhiên không thèm pha trà, vì thế Thất Thanh Tử mới hiểu lầm, mà Đống Thương Ca đang chuẩn bị rót trà cũng tay chân run rẩy, lại bị hiểu lầm rồi, hắn mới ăn trưa xong nên tính uống một ngụm..... hắn thu tay, mắt nhìn Thất Thanh Tử uống trà, sau cùng lại phun ra cặn trà sót lại, đáy lòng thở dài ngao ngán, không có ai tiên phong đạo cốt như thế cả.
Người trên núi Xuyên Tông phái cũng vậy, trên núi Song Xuyên cũng thế, hắn xuyên qua cũng thật mất mặt, bản tôn lại suốt ngày ăn gà nhả xương, Đống Thương Ca thở dài, phải vậy thôi, chứ kêu hắn ăn gà nuốt xương thì không có khả năng.
Trà hoa mẫu đơn thơm nồng, cũng không quá gắt, Thất Thanh Tử uống xong mới chú ý đến một bóng dáng nho nhỏ đang lén lút núp sau ghế Đống Thương Ca nhìn sang đây nãy giờ.
Thất Thanh Tử vội vàng cảm thán:" ôi, đệ tử nhỏ của huynh đây à, đáng yêu thế".
Đống Thương Ca khẽ gật đầu, tiên phong đạo cốt tỏa ra rần rần, trong lòng thì lại khác, lúc này đang vô cùng đắc ý, nam phản diện bây giờ cực kỳ dễ thương, trắng trắng mềm mềm khác hẳn lúc trước, cũng phai xem là ai nuôi chứ, thật vui....
Hắn tò mò không biết thụ chính như thế nào, vì khi Nam phản diện mười lăm tuổi cốt truyện mới diễn ra, thụ chính mới xuất hiện, cũng lúc đó Nguyên chủ mới theo đuổi nam chính, còn bây giờ ngược lại là hắn thì mơ đi....
Nam phản diện dưới ánh nhìn chăm chú của Thất Thanh Tử có hơi lo sợ rúc sâu vào người của Đống Thương Ca, chính bản thân hắn cũng cảm nhận được, Đống Thương Ca khoác tay, Thất Thanh Tử mới giật mình nhìn Đống Thương Ca vô cùng hâm mộ.
" Thương Ca Sư huynh, thích thật". Thất Thanh Tử nhìn Đống Thương Ca với vẻ mặt khao khát:" đệ cũng muốn có đệ tử y hệt huynh".
" đệ đợi chưởng môn sư huynh đồng ý đi". Đống Thương Ca nói, nghe tới đây, Thất Thanh Tử cũng yểu xìu.
Đó mới là vấn đề, Thất Thanh Tử vẫn chưa có đệ tử, lý do vô cùng đơn giản là bản thân mình còn lo chưa xong làm sao để cho y dạy dỗ đệ tử, Đống Thương Ca xuyên qua mấy ngày nay, lần đầu tiên mới thấy Chưởng Môn anh minh.
Đống Thương Ca bỏ qua cái nhìn luyến tiếc và khao khát của Thất Thanh Tử, hắn chỉ chú tâm vào đứa con nam phản diện của hắn, Luật Đàn Sâm cũng rất vui vẻ mà rúc vào ngực Đống Thương Ca, ở nơi không ai thấy, khóe miệng cong lên nhè nhẹ.
Thất Thanh Tử âu lo một chập xong rốt cuộc cũng rời đi, còn Đống Thương Ca thì có u sầu riêng.
Hắn đang nghĩ... khuôn viên của hắn có phải là đơn sơ quá rồi không, mảnh đất trống trước mặt còn rất nhiều, một cây cỏ cũng không ai trồng, đột nhiên trong đầu nảy ra một ý tưởng hết sức táo bạo.
Hắn quyết định trồng vài hàng củ cải để sau này lớn còn có thứ nấu ăn, bình sinh Đống Thương Ca khi ở hiện đại đa phần vì tiết kiệm tiền nên mua củ cải, ăn nhiều thì ngán, nhưng ở lâu si tình, cho nên hắn rất có cảm tình với cải trắng.
Nghĩ là làm, Đống Thương Ca dùng thần thức quét qua triệu Lý Hành Dẫn đến, gọi bảo người tìm cho hắn vài hạt giống cây trồng, nam chính vốn tính trồng cho sư phụ một hàng hoa đào thanh khiết hợp với khí chất của Đống Thương Ca, chưa kịp trồng, nghe thấy như vậy thì nghẹn họng.
Lý Hành Dẫn vẫn nhận mệnh nhưng trong lòng lại vô cùng khó chịu, nhìn Luật Đàn Sâm ngày càng không có thiện ý, sư phụ băng thanh ngọc khiết, chỉ vì một người nhỏ bé mà đụng chạm vào những thứ phàm trần như thế, hắn thật không biết phải làm sao, nếu Đống Thương Ca mà nghe tiếng lòng của Lý Hành Dẫn thì đã cười ha ha mấy cái, nam chính đề cao hắn quá rồi.
Bên này người tranh đất trồng với nam chính thì không hay biết gì cả, chỉ phất tay cho người lui ra, trong lòng thoạt nhìn rất vui vẻ, Luật Đàn Sâm bên cạnh rất khó hiểu vì sao sư phụ lại trồng củ cải, tuy tò mò nhưng không hỏi nhiều, ngay từ khi gặp Đống Thương Ca, nam phản diện đã quyết dù cho sư phụ có làm cái gì cũng sẽ nghe theo, không một tia nghi ngờ... nghĩ đến đây, Luật Đàn Sâm lại vui vẻ lạ thường.
Đống Thương Ca cho nam chính lui ra, hiện tại cũng chỉ có hắn và Nam phản diện, lúc này mới hỏi:"luyện khí như thế nào rồi".
Nam phản diện tỏ ra rất ngây thơ:" tạ Sư phụ, vẫn tốt lắm".
Đống Thương Ca thả thần thức rà một vòng quanh người nam phản diện, quả nhiên theo y lời Luật Đàn Sâm nói, vẫn tốt như thế. Hắn gật gật đầu.
Không hổ là nam phản diện, học gì cũng nhanh cả, hôm qua hắn đã dạy cho nam phản diện một số thứ, cũng bắt đầu luyện tập rồi.
Xem xem, Nam chính bây giờ hùng mạnh như vậy, nếu bây giờ nam phản diện không học thì sau này làm sao đấu lại.