Khuôn mặt xinh đẹp của Đống Thương Ca dịu xuống, nở ra một nụ cười đẹp đến chết chóc, hắn đơn giản chỉ nghĩ cười nhiều sẽ tạo ra thiện cảm, không để cho nam phản diện phải sợ hãi nhưng hắn đâu có biết, trái ngược với suy nghĩ, trong đầu trẻ nhỏ Nam phản diện lại đang nghĩ người trước mắt đẹp đến thần kỳ.
" ngươi là Luật Đàn Sâm?". Đống Thương Ca nhẹ nhàng hỏi. Lý do Nam phản diện có tên cũng rất đặc biệt, nhớ khi hắn đọc bản thảo, từng có một vị cao nhân đi ngang qua một đứa trẻ ăn mày ngẫu hứng đặt cho một cái tên, cao nhân còn ra dáng thưởng thức, rồi lại có chút lắc đầu bỏ đi.
Vị cao nhân trước khi đi đã cảm thán một câu:" căn cơ tốt, đáng tiếc sau này nghiệt họa". Mà vị cao nhân đó chính là sư phụ của hắn trong nguyên tác.
Người thì bay về trời rồi, không biết trên đó sư phụ mà biết cái đứa ăn mày giờ làm chắt đồ tôn của ngài thì sư phụ có bị tẩu hỏa nhập ma hay không nữa.
Tay khẽ chạm vuốt tóc ve tóc nam phản diện, lúc đầu Luật Đàn Sâm hơi rụt đầu hoảng sợ, nhưng sau đó bị vẻ dịu êm câu dẫn, rất ngoan ngoãn để cho Đống Thương Ca xoa xoa.
Nam phản diện vẫn còn ngây ngô, nghe Đống Thương Ca hỏi, cái đầu nhỏ vô thức gật gật, mắt cứ mãi dán chặt vào dung nhan động lòng người trước mắt, không ngờ sẽ có một ngày có người nguyện ý đụng chạm vào người, lại còn ra vẻ dịu dàng như thế, nam phản diện từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-nhan-vat-phan-dien-den-hac-hoa/1082462/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.