Thím Trương ra sức can ngăn cô, một hồi tức giận bùng phát, là người làm mẹ cô không thể đứng nhìn con mình bị đánh. Tâm can cô như bị muối xát vào, rát buốt.
Cô vừa thở vừa gằn lên từng chữ.
\- Nói, tại sao mày lại ra tay với một đứa trẻ như vậy, mà có còn là con người không?
Vũ Anh bị đánh cũng không nhẹ, khoé miệng tứa máu chảy thành dòng, hai má xưng vù vì bị cô tát tới tấp vào mặt, nếu không có thím Trương hôm nay ra can ngày này năm sau là giỗ đầu của cô ta rồi.
Cô ta ngồi co ro dưới đất, nước mắt chảy thành hàng mếu mó nói.
\- Là nó, nó đổ mực vào quần áo của em, trong một phút tức giận em không kìm chế được, xin chị hãy tha thứ cho em, em mất bình tĩnh không nghĩ mọi chuyện sẽ thế này.
\- Còn già mồm, chỉ vì vài bộ quần áo rẻ mạt mà cô dám đánh con gái tôi, đúng là đồ lòng dạ độc ác.
Thím Trương ra sức ngăn cản không cho Mỹ Lệ tiếp tục.
\- Cô chủ, hãy bình tĩnh lại đã trước mắt nên xử lí vết thương cho Hanna đã.
Đúng, lời nói của thím Trương làm cô sực tỉnh, vội chạy đến ôm con bé vào lòng vỗ về.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-lon-de-thit/1843785/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.