Vị tài xế kia càng tức giận hơn nói lại.
\- Đừng tưởng có tí tiền mà ngon nhá, có tin ông đây cho mấy đập không hả.
\- Nếu ông muốn không còn răng để nhai cơm thì xuống đây, còn không thì biến đi ngay lập tức.
Đôi mắt của Diệp Thần đỏ sọng lên, vị tài xế kia miệng lầm bầm rồi cũng sợ hãi đánh xe đi mất.
Mỹ Lệ đã sớm không thèm để ý đến sự đôi co đấy, cô nhanh chân đi khuất.
Tô Hân đang nằm dài trên giường, đã quá trưa nhưng cô ta không hề dậy, tối qua có lẽ do ăn chơi quá đà nên hôm nay cô ta nhấc mình không nổi.
Đột nhiên chuông điện thoại reo lên, là Như Hoa, cô bạn chơi chung nhóm cấp ba của Tô Hân và Mỹ Lệ, nhưng Như Hoa này có hơi ba phải, ai cho tiền cho ăn đều về phe người đó.
\- Tô Hân Tô Hân, cậu xem bức ảnh mình gửi cho cậu chưa, bất ngờ không?
Tô Hân ngái ngủ ngáp dài.
\- Bức ảnh nào?
\- Cậu chưa xem sao, thế nào bình thản thế, mở máy ra xem đi, đảm bảo cậu sẽ nhảy ra khỏi giường cho xem.
Tô Hân tắt máy, mắt nhắm mắt mở nhìn vào màn hình điện thoại.
Cô ta bật hẳn người dậy, phóng to bức ảnh rồi một mặt tức giận, ấn máy gọi cho Bác Diệp, cô ta còn không kịp để đầu dây bên kia trả lời, điện thoại vừa hết tút bắt đầu nhảy số giờ, cô ta liền xổ một tràng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-lon-de-thit/1843754/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.