Mỹ Lệ đi lại cánh cửa, đột nhiên tay cô dừng lại.
\- Dịch vụ phòng? Mình đâu có gọi?
Cô cảnh giác nhòm qua chiếc lỗ nhỏ qua cánh cửa, cô đảo mắt một lượt quan sát thì quả thật có mấy người mặc quần áo như nhân viên khách sạn, trên tay còn cầm theo mấy đồ nghề, cô định mở tay nắm cửa ra nhưng rồi cô dừng lại trước gương một gương mặt hơi quen thuộc, là một trong những tên bảo vệ đứng gác của quán bar nhà Tô Hân, tuy đã rất lâu không gặp, nhưng hắn có một nhận diện khiến cô khó có thể quên được là đôi lông mày xếch ngược như Bao Công.
Có cảm giác chẳng lành, cô hắng giọng đáp trả.
\- Tôi không gọi dịch vụ phòng, hiện tại tôi đang bận làm việc không tiện mở cửa.
Đám người đứng ngoài thấy cô cố thủ trong phòng không mở cửa, liền bắt đầu đạp cửa sầm sầm doạ nạt.
\- Mở cửa ngay lập tức, nếu không tao thiêu chết mày bây giờ.
\- Nếu các anh còn làm loạn tôi gọi cảnh sát đến bây giờ.
\- Có giỏi thì mày ra đây, bọn tao sẽ đứng canh ngoài này, tao không tin mày không ra ngoài.
Cô nói thật to qua khe cửa.
\- ALÔ CẢNH SÁT Ạ, HIỆN TẠI TÔI ĐANG BỊ BỌN QUẤY RỐI CHẶN CỬA PHÒNG, CÁC ANH LÀM ƠN ĐẾN NHANH ĐI, ĐỊA CHỈ KHÁCH SẠN KIM CƯƠNG.
\- Mẹ kiếp nó dám gọi cảnh sát thật, rút thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-lon-de-thit/1843755/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.