Chương trước
Chương sau
Mỹ Lệ đi ra cổng, đột nhiên cô muốn hít thở không khí trong lành, dảo bước trên con đường quanh bờ hồ, cô ngắm nhìn những hàng cây bóng trăng chiếu vào tán lá, ánh đèn đường chiếu vào từng bông hoa như đang lấp lánh.
Mùi hoa bay thoảng, những hàng nước giải khát đông nghịt người hóng gió.
Đi mệt rồi, cô quay lại đường lớn, vẫy chiếc taxi rồi trở về khách sạn.
Trùng hợp thay lúc cô vừa bước vào cửa thì bóng dáng quen thuộc xuất hiện trước mắt, cô lảng tráng nấp sau cánh cửa chờ cho anh đi khuất.
Thành phố này cũng thật nhỏ bé, hay nói hai người thật sự có cơ duyên, nhiều năm như vậy rồi, tuy cô muốn tránh thì cũng không tránh được mọi con đường.
Bây giờ mỗi người đều đã có cuộc sống riêng, lòng cô cũng nên buông bỏ chấp niệm xưa cũ rồi.
Cô đi vào sau anh, trớ trêu thay lại là phòng đối diện, quả thật cô không biết cười sao cho đúng nữa.
Cô đi vào phòng, thay đồ rồi nằm lên giường, bây giờ anh ấy đang ở cùng người anh ấy yêu thương, mình sẽ chúc phúc cho anh, với mình chỉ cần một mình Hanna là đủ.
Cô đưa điện thoại lên ngắm nhìn tấm hình của con bé, từ mắt mũi đến miệng đều giống Diệp Thần như lột, nhìn con bé lòng cô an ủi phần nào.
Nhưng trong tim vẫn có gì đó nghèn nghẹn, anh ấy không hề biết sự tồn tại của con mình còn vô tư đi vui vẻ với cô gái khác bên ngoài.
Nhưng cô lại không thể trách cứ, từ đầu tới cuối là tự cô chọn lựa, là chính cô rời đi, tự mình sinh đứa nhỏ ra, cô không nên đổ lỗi cho bất kì ai cả vì đó là do cô chọn lấy.
Đeo tai nghe lên, cô bật max volume, cô không muốn nghe thấy sự rung động từ phòng khác truyền ra.
Còn chưa nói bản thân cô đơn đã mấy năm nay, nếu nói cô không có thèm muốn thì là nói dối.
Nhiều lúc cũng muốn phóng túng bản thân cặp kè đại một anh chàng nào đó cho thoả mãn thể xác, nhưng rồi cô nghĩ lại, sau đó thì sao?
Chỉ lúc phần người mất tỉnh táo làm ra loại chuyện mà mình không muốn nhất, đến lúc xong xuôi lại một màn hối hận bao phủ đầu óc.
Thà là cứ nhịn, cứ làm gì đó để quên đi sự ngứa ngáy của cơ thể.
Cô bật điều hoà, chùm kín chăn vừa nghe nhạc vừa lướt mạng xã hội, nhưng new feed lại tràn ngập những video, hình ảnh của các cặp đôi yêu nhau, đến mấy con động vật cũng như đến mùa động dục.
Tất cả mọi thứ đang thử thách sự kiên trì của cô, không muốn xem nữa, cô tắt điện thoại chỉ để lại những bản nhạc buồn, rồi nhắm mắt cố gắng chìm vào giấc ngủ.
Cạch cạch...
...
...
Bên ngoài cửa phòng cô phát ra tiếng động, vừa chợp mắt được chưa đầy năm phút, cô lại bị làm cho tỉnh dậy, đi ra phía cửa cô nhòm qua lỗ nhỏ xem xét.
Không có gì cả, nhưng tiếng động vẫn không dứt, cô tò mò mở hé cửa ra nhìn thì thấy Diệp Phong Thần đứng ở cửa phòng đối diện một tay đẫm máu không ngừng giọt xuống, tay kia còn lại kiên quyết ghì chặt tay nắm cửa.
Hình như anh ta đang cố gắng không để người bên trong bước ra, cô không chắc lắm đây là tình huống gì nhìn thôi cứ như anh ta đang bị ám sát, vậy còn cô gái đi cùng anh ta thì sao, không lẽ anh ta định để mặc cô ta sống chết cùng tên sát nhân đã đâm anh ta sao.
Cô thấy thật kinh ngạc, anh ta trước đây không phải loại người như vậy, trải qua nhiều năm tính cách cũng bị biến chất bỏ mặc người khác rồi sao.
Mà thôi, đó không còn là chuyện của cô nữa rồi, cô đóng cửa thì thấy tiếng hét ngay sau đó.
\- Diệp Thần mở cửa ra ngay cho em, nếu anh không mở em gọi bảo vệ lên đấy.
\- Tô Hân, anh tôn trọng em mới không mở cửa, hiện tại anh không thể kiểm soát được bản năng, em nên ở yên trong đấy đi.
Cô bàng hoàng, nghe đến hai chữ Tô Hân, chắc không phải bạn thân cô đâu nhỉ, chắc chỉ là một sự trùng hợp tên ngẫu nhiên thôi, cô tự lừa dối chính mình, cô không muốn tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
Nếu nghĩ kĩ lại thì trước đây có mấy lần cô thấy Tô Hân dùng ánh mắt khác lạ nhìn Diệp Thần, nhưng cử chỉ đó rất nhỏ, ban đầu cô cũng nghi nghi, nhưng rồi Tô Hân lại nhiệt tình đẩy thuyền giúp cô tiến về phía Diệp Thần, sự nghi hoặc đó lập tức tan biến.
Dẫu sao bây giờ Diệp Phong Thần cũng đang độc thân, Tô Hân tấn công anh ấy là điều cô không thể cấm và không có tư cách cấm cản. Duy chỉ có một điều, cô ấy là bạn thân của cô không lẽ cô ấy không có một chút áy náy khi đụng vào người từng yêu hay nói cách khác là người yêu cũ của bạn thân mình sao?
Máu vẫn liên tục tứa ra giọt xuống sàn nhà, cô không thấy bất kì nhân viên nào chạy lên xem xét tình hình, bọn họ không nhận ra bất kì động tĩnh gì sao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.