Không khí ấm cúng ngập tràn căn nhà, một bàn đầy thức ăn phong phú, hai người không kìm nổi sự rạo rực trong dạ dày liền ngồi xuống thưởng thức.
- Hôm nay là ngày đặc biệt gì mà thím Trương làm nhiều món như vậy?
Cô gắp miếng thịt bò xào vào bát rồi nhìn anh trả lời.
- Thím Trương nghĩ hôm nay anh sẽ rất mệt, nên chỉ biết cổ vũ anh bằng cách này, hôm nay thím ấy đi chợ cũng bị làm phiền không ít, nên đã xin về lúc nãy rồi.
- Vậy sao?
Anh gật gù, rồi lại đưa đũa lên gắp thức ăn.
Hai người ăn xong thì cô chủ động dọn dẹp, rửa bát và sắp xếp bàn ghế. Diệp Thần vừa nghỉ ngơi chưa được 5 phút, lại lao đầu vào máy tính, sự bận rộn của anh khiến cô rất đau lòng.
Chỉ vì ở bên cô mà rắc rối lớn như vậy, bản thân cô lại không thể giúp được anh điều gì, cô thấy mình thật vô dụng.
Ngồi trên giường đã gần 11 giờ khuya, phòng làm việc của anh vẫn sáng đèn, cô không muốn phí hoài một giờ khắc nào bên anh.
Pha một ly nước cam, cô đưa đến bàn làm việc đặt xuống, rồi đi ra phía sau nắn bóp hai bên bả vai đã sớm cứng đơ vì anh đã phải làm việc vất vả cả ngày.
Diệp Thần vỗ vỗ vào tay cô mỉm cười rồi lại gõ lạch cạch trên máy tính, cô nheo mày, anh ấy đúng là hoàn toàn không phát hiện ra sự khác biệt hôm nay của cô mà, phải nói là anh ấy vô tâm hay là không để ý đây.
Cô đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-lon-de-thit/150400/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.