Edit: Lyy
Beta: Hằng Lê
Vốn tưởng rằng được quay về Đào gia là có thể rời xa quãng ngày lang bạc khắp nơi, ăn nhờ ở đậu, được chút ngày thư thái. Nhưng trước mắt, chodù là nơi ở tốt, đồ dùng tốt, mỗi ngày lại bị Vương ma ma quản buộc họcdáng đi, lễ nghi, học cách nói chuyện, mỗi ngày còn phải học “Nữ giới”,“Liệt nữ truyền” gì đó rất khó đọc, ngày nào mà không thuộc dù chỉ mộtcâu liền bị đánh vào lòng bàn tay rất đau.
Ma ma nói muốn làm một quý nữ, mỗi cái giơ tay nhấc chân phải nhã nhặn,không chỉ có đi đứng, ngồi xuống ghế, ăn cơm, uống nước một đống dài lễnghi bị bắt học. Thậm chí ngay cả ngủ cũng có quy tắc phải chú ý, khôngthể lật tới lật lui, nhích tới nhích lui. Mỗi đêm đi ngủ, Vương ma ma sẽ phái một thị nữ đứng quan sát nàng chăm chú, ghi nhớ số lần xoay ngườirồi chiếu theo số lượng nếp gấp của chiếu mà phạt làm cho Đào Nguyệt Anhận không thể nằm giống như xác chết.
Khó khăn nhất là lúc mời ăn cơm, Đào Nguyệt An lưu lạc nhiều năm, sớm đã không còn nhớ quy củ lúc ăn cơm là gì. Để trước mặt là món ăn được chếbiến tinh xảo, nàng luôn nhịn không được ăn ngấu nghiến. Mỗi lần làm sai Vương ma ma đánh vào lòng bàn tay nàng. Trong lòng bàn tay trắng noãnbị đánh lưu lại đầy vết đỏ
Luyện dáng đứng cả một buổi sáng, hai chân Đào Nguyệt An mềm nhũn, vừathấy một bàn đầy thức ăn không nhịn được muốn chạy tới ngồi xuống. Nhưng đau rát từ trong lòng bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-heo-trong-hau-cung/188502/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.