Eidt: Lyy
Beta: Hằng Lê
Tám năm trước.
Phủ thừa tướng.
“Lão gia, phu nhân, tiểu thư đã tới.” gã sai vặt một đường chạy từ cửavào, bẩm báo với hai vị quý nhân ngồi ngay ngắn phía trên.
“Cho nàng vào.” Đào Tương đặt xuống tách trà bích loa xuân, giọng nóilãnh đạm. Đây là trà ngự cống, số lượng rất hiếm, không ai có thể cóđược, hoàng thượng liền thưởng cho Đào quý phi được sủng ái nhất chốnhậu cung, nàng là muội muội ruột của Đào Tương.
Gã sai vặt đáp lại, khom mình đi ra truyền lời.
Đào Nguyệt An được Vương ma ma dắt, sợ hãi đi vào. Phụ nhân với búi tócchải qua, quần áo diễm lệ, đầu cắm nhiều loại kim trâm sáng long lanh,từ trên xuống dưới đánh giá nàng.
Vương ma ma ở sau lưng đẩy nàng, thân thể Đào Nguyệt An lập tức khomxuống, không thành thạo hành lễ: “Nữ nhi thỉnh an cha, nương.”
Duy trì động tác này một lúc lâu, chủ vị là vợ chồng Đào Tương đều không lên tiếng. Đào Nguyệt An từ không sợ hãi sinh ra lo lắng, mình lại làmsai cái gì.
Sau một lúc lâu, Đào Tương lên tiếng, còn cười đến hòa ái, hướng nàngvẫy vẫy tay: “Lại đây, để cha và nương nhìn ngươi một chút.”
Đào Nguyệt An bước từng bước nhỏ đi tới sợ làm mất quy củ, chọc cho bọnhọ không vui. Đi lại gần, Đào Tương tinh tế đánh giá ngũ quan của nàng,cùng với Đào phu nhân ngồi bên trái nhìn, khẽ vuốt cằm.
“Nguyệt An ở ngoài nhất định chịu khổ nhiều, là do ta cùng nương củangươi thất trách.” Trong giọng nói của Đào Tương tràn đầy tự trách cùngđau lòng, “Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-heo-trong-hau-cung/188501/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.