Từ sau hôm đấy, cứ đến bữa trưa, Tần Sở Minh cứ từ đâu nhảy ra, tronglồng cơm của hắn lúc nào cũng đa dạng, ngày thì đồ ăn Tây vực, ngày khác thì là đồ ăn từ Cao Ly, làm cho Đào Nguyệt An ngơ ngốc trong lòng ngứangáy, một tý cũng không nhớ tới chuyện lúc trước hắn đã làm khó dễ vớimình.
Sở Hi cung song êm gió lặng, mà ẩn sâu bên trong lại là những đợt song ngầm mà nàng không thể biết được.
Đào Nguyệt An thảnh thơi ở trong cung nghỉ dưỡng, tình trạng kéo dài tới lúc hoàng thái hậu phượng giá hồi cung liền chấm dứt.
Thánh thượng trước nay được xưng là hiếu từ vì việc hoàng thái hậu hồicung mà đã tốn không ít tâm tư, Đào quý phi không hợp với hoàng thái hậu nhưng cũng phải cố lấy lòng hoàng thượng mà chuẩn bị chu đáo.
Dạ tiệc náo nhiệt, Đức Trinh thái hậu ngồi phía trên, khóe môi luôn mỉm cười, thoạt nhìn vừa hiền lành lại vừa nghiêm khắc.
Trịnh tông hi được thái hậu yêu thích, đầu tiên là múa một bài tặng thái hậu. Nàng ta sợ là Đào Nguyệt An trong lòng tính kế nên không cho nàngtheo múa cùng.
Kỳ thật tuy nói Đào Nguyệt An không giỏi chuyện khâu vá, nhưng ngược lại về nhảy múa thì lại có thiên phú hơn, ngay cả Liễu Thủy Như thỉnhthoảng đều tán dương nàng.
“Đại tiểu thư, sau khi dạ tiệc kết thúc tiểu thư phải trở về tướng phủrồi, đợi lát nữa có thời gian nhớ đưa cho thái tử điện hạ cái túi thơmbiết không?” Vương ma ma ngồi xổm người xuống, giả bộ vừa rót nước vừanói vào bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-heo-trong-hau-cung/1467622/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.