Ban đêm, Tần Sở Minh xoay người lần thứ chín. Tôn Thư Tôn Hổ canh giữ ởngoài phòng khách khi hắn ngủ. Bên ngoài song êm gió lặng, không có tênthích khách nào, việc trực đêm thật là nhàm chám, bọn hắn liền bắt đầuxì xào nói chuyện.
Tôn Thư vừa kể chuyện ghen tuông ban ngày xong, không khỏi thêm vào mộtcâu chốt hạ, “Không phải muốn nói là thiếu nam ôm ấp tình cảm trong lòng lúc nào cũng thơ thẩn.”
Tôn Hổ lắc đầu: “Ngươi không biết, thiếu chủ là muốn thông qua việc lầnnày chia rẽ đính ước của thái tử cùng nữ nhi của Đào Tương. Ngoài mặtthiếu chủ đối việc chuyện này thì thờ ơ, nhưng lại mưu tính sâu xa, giấu không lộ ra, quả thật là cao nhân. Ta sẽ nhất định hợp cùng với thiếuchủ làm chuyện đại sự này, chấn chỉnh lại huy hoàng của Đại Trịnh.” Lờinói dõng dạc, giọng nói cao lên một quãng tám.
Tần Sở Minh trở mình trằn trọc mãi cuối cùng cũng không chịu nổi, hắnđẩy cửa phòng ra, toàn thân phát ra khí phách áp bức người khác, lạnhlùng nhìn chằm chằm bọn họ, “Có nhớ chuyện lần trước làm ồn lúc ta đangngủ hay không?”
Tôn Hổ kìm nén bực bội, lén lút chọt Tôn Thư hướng hắn cầu cứu.
Tôn Thư tự thân còn khó bảo toàn, không rảnh mà đi bảo vệ chiến hữu của mình, lập tức cách xa nửa cái mông, cúi đầu giả chết.
Hai người bị ánh mắt của Tần Sở Minh ép đến không thở nổi, rất lâu sau hắn mới chậm rãi nói, “Trả lời vấn đề của ta.”
“Xin thiếu chủ nói, thuộc hạ biết nhất định sẽ nói, hễ nói thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-heo-trong-hau-cung/188515/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.