Mùa đông năm Phong Hòa đế bốn mươi ba, tuyết rơi lả tả, cả tòa cung điện được bao phủ bởi màu trắng, lại giăng đèn kết hoa. Tuyết đọng lại trênđèn lồng màu đỏ đặc biệt đẹp.
Buổi tối ở Đại Trịnh cực kỳ vui vẻ, nháo nhiệt.
Thúy lan thay nàng che dù, Đào Nguyệt An bọc một lớp áo choàng long chồn màu lam nhạt pha bạc thật dầy, tay giấu ở bên trong lén lút xoa xoa,mùa đông ở kinh đô thật là lạnh.
Lễ giao thừa hôm nay Đào quý phi chủ trì dạ tiệc trong cung, nàng làchất nữ của Đào quý phi, nữ nhi của đào tương dĩ nhiên là được mời.
Đào phu nhân bị cảm mạo mà vương ma ma tuổi đã lớn, thêm việc từ trẻ đãhay bệnh, vừa đến tháng 11 liền đi đứng không vững, mời bao nhiêu thái y đến cũng không đỡ, đến cùng thân thể già yếu không ngừng đau nhức, liền để cho thúy lan đi theo.
“Đại tiểu thư cẩn thận dưới chân.” Thúy lan đỡ nàng đi qua thềm đá, từ từ đi đến hướng đại điện.
Trên đường đi gặp phải mấy cáo mệnh phu nhân y phục chỉnh tề, tốp nămtốp ba tụ ở một chỗ, xì xào bàn tán, thấy nàng cùng thúy lan là từ tướng phủ đến, vội tránh sang một bên giống như đang né tránh sợ làm bẩn yphục, đợi nàng đi rồi lại vây lại một chỗ nói chuyện.
“Tướng công của ta… vừa mới bị giáng chức phái đi ra ngoại thành kinhđô, chỗ kia cực kỳ hoang vắng, nói khó một chút chính là chim không ỉaphân cũng không sinh trưởng. Buổi tối hôm qua, trong cung phái người tới thông báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-heo-trong-hau-cung/1467623/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.