Đường Viễn ôm gọn lấy thân hình nhỏ nhắn của San San trên tay, sắc mặt tràn đầy quan tâm cùng lo lắng mà kiểm tra thân thể nàng một lượt.
Thật may là bé con không có bị thương, chỉ có váy áo là hơi bẩn thỉu một chút, còn có một chiếc giày cũng không thấy đâu mà thôi. Đường Viễn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, khẽ xoa đầu nàng trấn an.
Nếu không phải vừa rồi hắn nhạy cảm với giọng nói của nàng thì không biết tiểu cô nương này còn bị người ta chèn ép tới mức nào.
Hắn thầm cảm thấy may mắn, cẩn thận lau đi vết bẩn trên người nàng rồi hỏi:
- Bé con sao không ở cùng Tiểu Vũ tỷ tỷ mà lại chạy tới đây?
San San ngày thường đều quấn lấy hắn không rời nhưng lúc này lại bày ra điệu bộ mất hứng, khuôn mặt cũng cúi gằm xuống không thèm ngó ngàng tới hắn. Rõ ràng là đang giận dỗi nha!
- Bé con sao vậy? Giận ta sao?
- Chú xấu tính\, bỏ mặc người ta...
Đợi cả nửa ngày mới thấy nàng lí nhí nói một câu đầy ai oán. Đường Viễn nghe vậy liền vỡ lẽ.
"Thì ra là chuyện này"
Hắn khẽ thở ra một hơi rồi nhẹ nhàng giải thích:
- Vừa rồi ta bị mọi người vây ở bên trong. Nể tình huynh đệ đồng môn lâu năm nên ta đành phải ở lại hàn huyên với bọn họ\, không cách nào thoát ra để tìm bé con được. San San rộng lượng bỏ qua cho ta lần này nhé!
- Hừm...Còn có lần sau...San San liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-con-gai-cua-ke-thu/2995123/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.