Trong lúc San San còn đang rầu rĩ, phía sau nàng đột nhiên vang lên giọng nói trong trẻo của một tiểu cô nương khác:
- Ý...Tiểu muội muội\, sao ngươi lại nấp ở đây? Không tới dự tiệc sao?
Nàng giật mình quay đầu lại nhìn, thì ra người tới là cô bé mà sáng nay đã nói chuyện cùng Đường Viễn tại lôi đài.
- Muội...Chỉ là có chút mệt nên chạy tới đây nghỉ ngơi mà thôi.
- Hì hì. Vậy sao? Hai chúng ta thật có duyên nha\, ngày hôm nay đã ngẫu nhiên gặp nhau hai lần rồi đó. Ta tên Triệu Linh Nhi\, còn muội?
San San cũng bị vẻ tươi tắn của cô bé này làm cho hấp dẫn, liền vui vẻ đáp lại:
- Muội là San San.
- Tên muội thật đẹp nha. Ừm...Cũng đẹp gần bằng tên ta rồi đó. Mà chẳng phải muội luôn đi cùng Đường Viễn sư huynh sao? Thế nào lại bị bỏ mặc ở đây rồi?
Nghe tới những lời này, tâm trạng San San vừa khá lên được một chút liền tụt dốc không phanh. Đôi mi nàng rũ xuống, ngập ngừng một chút rồi đáp:
- Chú không có bỏ mặc San San nha. Chỉ là...Bận một chút với đám người bên kia mà thôi.
Đôi mắt tinh ranh của Linh Nhi khẽ xoay chuyển, ngay lập tức nhìn ra vấn đề:
- Thì ra là như vậy! Tiểu muội muội có phải là đang cảm thấy bực bội vì bị bọn họ tranh giành mất huynh ấy không?
San San cắn môi muốn phản bác nhưng chẳng thể nghĩ ra được lời nào, đành ngậm ngùi cúi đầu coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-con-gai-cua-ke-thu/2995125/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.