Mặc kệ cô có mắng chửi thế nào, anh cũng nhất quyết không buông cô ra. Tâm Di thật là khóc không ra nước mắt. Cô nhìn anh cứ bám lấy mình như một đứa trẻ, thật sự là cô bất lực rồi.
An Hạo ngược lại cảm thấy rất vui vẻ. Anh cứ ôm chặt cô như thế, nhìn biểu cảm của cô mà không thể không bật cười.
Thật may mắn... may mắn vì sau biến cố ấy, anh và cô vẫn ở bên nhau.
"An Hạo à! Em năn nỉ đó, anh đi tắm đi."
"Không được! Lỡ trong lúc anh tắm, em lén trốn đi mất thì sao?"
"Không mà! Em hứa, trong lúc anh tắm em sẽ nấu bữa tối cho anh."
"Thật không?"
"Thật mà! Em hứa."
"Tạm tin em một lần vậy."
Nói đùa chứ quần áo xộc xệch, cả người toàn mùi hôi thế này, anh khó chịu chết đi được. Bây giờ anh phải mau chóng vào trong tắm trước đã.
Tâm Di nhìn anh đi vào phòng tắm, cô khẽ phì cười. Ừ thì như lời đã hứa, cô sẽ nấu bữa tối cho anh.
Lúc An Hạo bước ra, cô cũng vừa làm xong bữa tối. Bước về phía phòng bếp, anh nghiêng đầu hỏi cô.
"Thức ăn khuya đâu?"
"Đây!"
Cô đưa tay chỉ vào hai tô mì nóng hổi đang toả khói nghi ngút. An Hạo nhìn xong thì không nói nên lời mà chỉ có thể thở dài một hơi.
Tâm Di nhìn biểu cảm của anh, cô nhíu mày tỏ vẻ không vui.
"Thái độ của anh là sao hả?"
"Có... có sao đâu."
"Anh đang chê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-chong-tu-be/2558914/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.