Tô Gia Di vừa trải qua một cuộc phẫu thuật vô cùng căng thẳng để dành lại sự sống của mình. Viên đạn ghim vào vị trí rất gần với trái tim của cô, vậy cho nên tất cả các bác sĩ trong ê kíp phẫu thuật phải rất cẩn thận mới có thể lấy nó ra. Sau mọi sự cố gắng và nỗ lực suốt hơn ba tiếng đồng hồ, cuối cùng thì ca phẫu thuật cũng thành công.
Ánh hoàng hôn dần tắt để nhường chỗ cho màn đêm đen tĩnh lặng. Tô Gia Di chậm rãi mở mắt, một khung cảnh hoàn toàn xa lạ đập vào trong mắt cô.
“Gia Di! Em tỉnh rồi!”
Tống An Dương ngồi túc trực bên cạnh giường bệnh, nhìn thấy cô mở mắt thì rất vui mừng. Hạ Liêu An ngồi ở một chiếc ghế gần đó nghe, Tống An Dương nói thì liền vội vã chạy về phía giường bệnh.
“Gia Di! Con tỉnh rồi… may quá con không sao.”
Nhíu mày nén lại cơn đau đớn của mình, cô nhỏ giọng yếu ớt hỏi.
“Hai người đều ở đây sao?”
“Anh và mẹ vẫn luôn ở đây để đợi em tỉnh dậy.”
Cánh cửa phòng đột ngột bị mở ra. Một thân người cao lớn từ bên ngoài bước vào. Cả ba cùng nhau hướng tầm mắt nhìn về phía cửa, bắt gặp gương mặt của người đó, bọn họ bỗng chốc lặng người đi.
Bước chân chậm rãi đi về phía giường bệnh, người kia lên tiếng hỏi.
“Con thấy sao rồi?”
Tô Gia Di nhìn người ấy, đôi mắt cô bỗng chốc đỏ hoe.
“Ba…! À… không… Chú… Chú Tô.”
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-chong-tu-be/2558881/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.