Một ngày sau…
Lý Minh Thành bị bắt vì tội bắt cóc và cố ý mưu sát. Ở trong phòng tạm giam, ông ta nói muốn gặp Diệp Tâm Di.
Tâm Di đi vào phòng tạm giam. Từ bên ngoài nhìn vào, cô thấy Lý Minh Thành đang ngồi đó. Chỉ mới qua một ngày mà nhìn ông giống như đã già đi đến vài tuổi. Khẽ thở dài một hơi, cô mở cửa rồi đi vào bên trong.
Cô ngồi xuống chiếc ghế được đặt sẵn ở đó, trước mặt là một cái bàn gỗ được ngăn cách với Lý Minh Thành bằng một tấm gương. Nhấc chiếc điện thoại trên bàn đưa lên tai của mình, cô nhỏ giọng nói.
“Ông muốn gặp tôi để làm gì?”
Lý Minh Thành đưa đôi mắt đượm buồn nhìn cô. Ngay lúc này đây, cô có thể cảm nhận được nỗi buồn tận sâu bên trong đôi mắt của ông ta.
“Tôi muốn gặp tôi để nói lời xin lỗi.”
“Xin lỗi sao? Vậy ông nói xem, lời xin lỗi của ông… có thể bù đắp lại tất cả những thiệt thòi mà tôi đã chịu trong suốt hơn 20 năm qua hay không?”
Lý Minh Thần im lặng, ông cúi đầu tránh đi ánh mắt lạnh lẽo của cô. Chỉ vì lòng tham của mình, ông lại có thể xấu xa đến mức cướp đi vị trí và danh phận của người khác. Bao nhiêu năm con gái ông sống trong sa hoa nhung lụa cũng là bấy nhiêu năm cô gái nhỏ này phải sống trong tủi nhục. Vậy cho nên, dù ông có xin lỗi cô hàng trăm hàng ngàn lần thì cũng không thể bù đắp cho cô được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-chong-tu-be/2558883/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.