Trong nhà ăn.
Giang Miểu bưng mâm đồ ăn tìm chỗ vắng người ngồi xuống.
Cơn đau từng cơn ở gót chân dần tăng lên, cộng với cái nóng không thể chịu nổi, thật sự khiến cô không còn cảm giác ngon miệng. Cô chỉ múc một chén cháo trắng nhỏ, và hai món đồ nguội rồi coi như xong một bữa.
Cách đó không xa, thầy giáo Lục đã đợi rất lâu, cuối cùng cũng tìm thấy bóng dáng nhỏ xinh của cô. Anh ta định đi vòng qua mấy dãy bàn ăn đến ngồi cạnh cô, ai ngờ lại chợt có một người lướt ngang qua người anh ta.
Anh ta dừng lại, nhìn bóng lưng cao lớn vững chãi của người đàn ông, đáy mắt hiện lên tia lạnh lẽo u ám.
Tiếng mâm cơm chạm xuống bàn vô cùng nhỏ, nhưng lại khiến Giang Miểu đang chuyên tâm ăn uống bị dọa giật mình.
Cô cảnh giác giương mắt nhìn lên, đập vào mắt cô là khuôn mặt lạnh băng ngàn năm của đội trưởng Kỷ. Cô hít thở dồn dập, cái muỗng rơi vào trong chén cháo, “keng” một tiếng đinh tai nhức óc.
Nước cháo trắng đục văng lên gò má nhễ nhại mồ hôi, cô vụng về lấy mu bàn tay lau đi.
Hai người bốn mắt nhìn nhau. Khó khăn lắm ý chí chiến đấu của cô mới hừng hực bốc cháy, nhưng cuối cùng lại bị đôi mắt có lực xuyên thấu ấy nhìn đến mức chia năm xẻ bảy.
Các giáo viên đang ăn cơm xung quanh nghe thấy tiếng động liền nhìn sang, đặc biệt là những cô giáo ngồi cùng nhau, tiếng thì thầm bàn luận rôm rả lọt vào tai không dứt, rõ ràng là cách xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-soi-lua-bong/383016/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.