Buổi sáng, mặt trời chói chang, mặt đất như lồng hấp tỏa ra làn hơi trắng, nóng đến mức khiến người ta không thở nổi.
Ngày đầu tiên của trại hè, mọi người gần như bị cái nắng nóng rực nướng cháy. Họ đang đứng ngay ngắn trong tư thế quân nhân.
Mồ hôi trong suốt tuôn trào mãnh liệt, không bao lâu đã thấm ướt bộ quần áo, dính vào da thịt, giống như đi tắm hơi.
Chưa được nửa tiếng thì các cô giáo của đội Kỷ Viêm đã giương cao lá cờ trắng, khó khăn núp dưới bóng cây một cách thê thảm.
Ngược lại, bông hoa nhỏ xinh mong manh của đội Giang Mục lưng vẫn thẳng tắp, ánh mắt vẫn kiên định. Cơ thể nhỏ bé như ẩn chứa một cỗ năng lượng rất lớn, đứng lẳng lặng trong cơn sóng nhiệt, tiếp nhận lễ rửa tội của ánh mặt trời độc hại.
Giang Mục nhìn nhóm giáo viên nữ nũng nịu dưới bóng cây rồi nhìn về phía đội mình, Giang Miểu vẫn đứng ở cuối hàng, sừng sững không hề gục ngã.
Cậu ta rất đắc ý nhích từng bước nhỏ đến cạnh đội trưởng Kỷ nghiêm túc, ho hai tiếng thay cho lời dạo đầu, rồi mới chính thức khoe khoang: “Đội trưởng Kỷ, cảm ơn anh.”
Kỷ Viêm đưa mắt nhìn cậu ta, lơ đãng liếc một cái sắc bén như lưỡi dao đâm thủng đầu cậu ta. Thấy thế, Giang Mục không khỏi rùng mình, sợ sệt quay trở về chỗ.
Mỗi giây trải qua dưới cái nắng gay gắt đều là sự tra tấn đầy biến thái. Giang Mục thấy cô gái nhỏ ở cuối hàng dần dần đứng không vững, cậu ta cũng lo cô gắng sức quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-soi-lua-bong/383015/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.