Một hôm, lúc giảng bài ở lớp, thầy Tạ Minh gọi Minh Thư lên kiểm tra nhưng nhỏ không hiểu gì cả, mặc dù có vẻ rất chăm chú lắng nghe và nhìn thầy không chớp. Thầy lấy làm ngạc nhiên lắm, nhưng làm sao hiểu được điều ẩn sau cái nhìn kia là một đôi mắt mơ màng ngắm thầy đắm đuối. Vì thế, cuối giờ thầy gọi riêng nhỏ ra bảo:
- Em thật sự không hiểu lời thầy giảng sao?
Diệp Minh Thư hơi đảo đôi mắt nâu, đôi má ưng ửng đỏ đáp lời thầy:
- Dạ... đúng là em có không hiểu một chút ạ...
- Như em thế này không thể gọi là một chút đâu, phải tìm cách khắc phục, nếu không kì thi học kì tới sẽ rất đáng quan ngại. Thầy sẽ mở một lớp học phụ đạo tại nhà không thu phí, em có thể vận động các bạn chưa hiểu bài chiều chủ nhật đến nhà thầy.
Với hy vọng qua những giờ học phụ đạo tại nhà có thể giúp Thư vượt qua những bốc đồng của tuổi mới lớn. Hai lòng với ý nghĩ lạc quan, thầy rảo bước nhanh về phía văn phòng.
Thấm thoắt đã đến ngày chủ nhật. Lớp học nhà thầy Minh chỉ có 16 học sinh trong cả khối. Đa phần các bạn khác đều đã có gia sư riêng hay có lớp học thêm cố định. Thầy Minh mới về nhận công tác, chưa có kế hoạch mở lớp dạy thêm lâu dài. Hôm nay thầy phụ đạo cũng là vì một lí do bất đắc dĩ mà thôi.
Đang loay hoay ổn định chỗ ngồi, Hà Ngọc Xuyến giật mình thấy Đường Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-nguoc-dong/2892429/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.