Bà Kim từ trong nhà bước ra, vừa lúc người làm vườn đi về. Thấy chồng mình quay vào, bà hỏi:
- Anh đi đâu em tìm không thấy, gọi anh cũng không được.
Ông bước lại ghế đá dưới bóng cây tùng. Bà Kim đi theo, cố giữ vẻ bình thản trên nét mặt.
- Anh vừa đi xuống Xuân An gặp con bé bạn thằng Huy.
Bà chưa kịp ngồi xuống đã nhảy dựng lên như trên ghế có lửa:
- Anh nói sao? Gặp con ranh ấy để làm gì?
Ông ra hiệu bà ngồi:
- Vậy em có muốn nghe anh nói không?
Bà ngồi xuống, với tay bật quạt gió, đưa tay gạt mấy giọt mồ hôi trên trán, mặt ửng đỏ vì giận dữ:
- Em không muốn gia đình mình liên quan đến nó. Cái loại rác rưởi ấy không đáng để anh quan tâm.
Ông vẫn điềm tĩnh, dù nét mặt tỏ vẻ khó chịu:
- Đã bao nhiêu lần anh bảo em bỏ cái thói hồ đồ ấy đi. Muốn bắt được hổ thì phải vào tận hang chứ.
Nét mặt bà có chút giãn ra:
- Vậy anh đã bắt được chưa?
Giọng ông trầm ngâm:
- Việc ấy còn tùy vào thời gian. Hiện nay nó chít là đứa trẻ, tương lai còn nhiều biến đổi khó lường. Nhưng theo anh nhìn chung, cô bé ấy rất được.
Bà gay gắt:
- Nó là đứa trẻ ranh, mới tí tuổi đầu đã mưu ma chước quỷ, nói năng ngang ngược, muốn leo cả lên đầu thiên hạ, không xem ai ra gì.
Ông Hưng chỉ khẽ nhếch đôi môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-nguoc-dong/2892420/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.