Sáng hôm sau, bà Kim dậy sớm gọi tại xế đưa đi gặp người mua đất. Cả đêm qua bà không ngủ được vì bực tức và lo lắng. Vẫn biết thương trường là chiến trường, nhưng cái tính chủ quan cố hữu cứ bám riết bà như hình với bóng. Chuyến này bà thất thoát tiền tỷ chỉ vì chút sai sót không đáng có. Quan trọng là phải nhanh chân, chứ để họ sang tay qua vài chủ nữa thì mất toi là có thật.
Bà bước xuống xe vội vã đi vào căn nhà gỗ cũ kĩ, mái ngói rêu phong. Đón bà là người phụ nữ còn khá trẻ nhưng vẻ mặt khắc khổ, in hằn nét nhọc nhằn.
- Vợ chồng em thuyết phục mãi, ông nội mới đồng ý nên em bán ngay, kẻo ông đổi ý thì khổ.
Bà Kim chán nản ngồi xuống ghế:
- Cô có số điện thoại của người vừa mua không?
Cô ta suy nghĩ:
- Để em xem, chắc là còn trong máy.
Nét mặt bà có chút giãn ra:
- Cô gọi bảo người ấy có khách cần mua lại, có thể thương lượng được không? Tôi sẽ bồi dưỡng phí cho cô.
Cô ta nói chuyện một lúc rồi bảo:
- Bà Hiền bảo đất ấy là cháu bà mua. Bác sang nhà bà ấy bên Xuân An thương lượng với nó.
Theo sự hướng dẫn của người phụ nữ, anh tài xế dừng xe trước cổng một ngôi nhà rất quen nhưng nhất thời bà chưa nhớ ra. Một người con gái xinh đẹp trong bộ váy màu hồng nhạt bước ra mở cổng tươi cười chào bà:
- Cháu mời bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-nguoc-dong/2892406/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.