5.
Không lâu sau khai giảng, Nhược Á nhận được kết quả thi Tiếng Anh cấp sáu. Không chỉ hoàn thành kỳ thi với điểm số cao, cô còn đủ tư cách để tham gia phần thi nói. Khi gặp Thẩm Mạc tại địa điểm thi, cô kinh ngạc đến không khép miệng được.
"Cậu bảo là cậu không mang chứng minh thư nên không thể tham gia thi cấp sáu à? Làm thế nào mà đủ điều kiện thi nói vậy?"
"Đồ ngốc, nếu tôi không nói thư thế, làm sao cậu chịu cầm đồng hồ của tôi?" Hắn cười mỉm.
Nhược Á nhận ra dù là việc quan trọng hay không, hắn đều mỉm cười. Vì vậy, không ai phân biệt được dưới nụ cười kia, hắn đang để tâm hay thật ra không thèm để ý. Càng suy nghĩ, càng khó đoán. Nụ cười nhạt của hắn tựa như một hang động đá vôi giăng lối chằng chịt, và cô đã bị lạc trong đó, không tìm được đường ra.
Lúc hai người từ điểm thi trở lại trường học, trời đã tối rồi. Khi tạm biệt, Thẩm Mạc nói với Nhược Á rằng đây là lần đầu tiên hắn phải tham gia thi cử vào ngày sinh nhật.
Nhược Á sửng sốt trong chốc lát rồi mới phản ứng lại. "Cái gì? Sinh nhật cậu á? Sao không nói sớm? Cậu với mấy anh em chí cốt kia có định đi ăn mừng sinh nhật không?"
"Tiểu thư, bây giờ là mấy giờ hả. Đám sói rừng đấy tầm này đã ăn nó kễnh bụng rồi, tôi cũng không định tổ chức gì cả. Sinh nhật thì sao, cũng chỉ là bớt đi môt lần thôi."
"Đồ ngốc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-em-roi-vao-long-ban-tay-anh/3266538/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.