Chương trước
Chương sau
Sau khi đoạn video kết thúc thì Lộ Nhập Ảnh liền cất điện thoại về chỗ cũ.

Toàn cảnh trong video đều được lưu lại vào trí nhớ của Du Mộc. Vốn tưởng rằng có chứng cứ thực tế nhất để chặn đứng hành động hiện giờ của Doãn Cung nhưng ai ngờ người ra tay lại không phải hắn.

Vậy mà bao nhiêu năm nay cô luôn hận Lục Doãn Cung. Lại còn luôn chạy trốn hắn. Nhưng nếu không phải hắn giết thì tại sao lại không giải thích? suy cho cùng cũng không phải lỗi của Du Mộc.

Doãn Cung tuy có bằng chứng cô giết mẹ hắn nhưng cũng chỉ có mấy dòng chữ, có thể được làm giả. Nhưng Du Mộc lại không có bằng chứng để chứng minh. Ở đây có bằng chứng minh oan cho Doãn Cung là video, nó thực tế nhất. Có thể nói rằng tất cả mọi chuyện đều do Du Mộc hiểu nhầm.

Còn đang suy nghĩ và phân tích thì Du Mộc chợt nhận ra có chuyện quan trọng hơn.

" Tại sao em lại có video này? "

Câu hỏi đầu tiên của Du Mộc là phải xác nhận xem tại sao đứa trẻ lại có video đó.

" Em chỉ vô tình quay được thôi ạ "

Tám từ thốt ra từ miệng Lộ Nhập Ảnh khiến Du Mộc nghi ngờ mặc dù nghe rất bình thường. Nói ra những câu đó mà đứa trẻ lại bình thản đến mức không lộ bất kỳ cảm xúc nào. Chẳng phải nếu những đứa trẻ gặp cảnh này thì sẽ khóc lóc hay sợ hãi sao? Càng tiếp xúc, Du Mộc càng cảm thấy đứa trẻ không đơn giản như cô nghĩ.

" Vô tình " Du Mộc nghi ngờ nhìn biểu cảm của Lộ Nhập Ảnh rồi thầm thì.



Lộ Nhập Ảnh thấy Du Mộc vẫn còn nghi ngờ, cậu bé liền ngồi nhích lại gần Du Mộc.

" Chị có muốn nghe đầu đuôi không " Nhập Ảnh ngước đầu lên rồi nói nhỏ với Du Mộc. Du Mộc không nói gì mà chỉ lặng lẽ gật đầu.

Thấy Du Mộc sẵn sàng nghe, Nhập Ảnh liền kể lại toàn bộ sự việc xảy ra vào ngày hôm đó.

Hôm đó là sinh nhật Nhập Ảnh được bảy tuổi, được tổ chức ở biệt thự khác của cha cậu bé, vốn dĩ Nhập Ảnh thích vào rừng lên hôm đó sau khi mở tiệc xong thì buổi chiều cậu bé được đưa vào rừng đó chơi.

Một sự trùng hợp nhẹ là căn nhà mà mẹ Du Mộc sống lại ở gần bìa rừng. Hôm đó cuối buổi chiều, trước khi về, Nhập Ảnh đã lấy điện thoại ra quay mọi thứ lại để giữ làm kỉ niệm.

Ra gần tới bìa rừng thì Nhập Ảnh thấy một căn nhà rộng lớn trồng rất nhiều hoa, vốn hiếu kỳ lên Nhập Ảnh định tới gần thì một người đàn ông xuất hiện, dáng người cao to, tóc và đôi mắt đều màu đen, cách đó chỉ gần chục mét.

Nhập Ảnh thấy vậy liền lấp sau một đùm cây lớn lên chỉ quay lại được một nửa mặt. Nhìn ông ta cũng phải trên dưới bốn mươi tuổi.

Cảnh tiếp theo là một người phụ nữ cũng tầm tuổi ông ra, tóc vàng mắt xanh giống cậu bé chạy từ trong căn nhà ra, hai người đó ban đầu chỉ nói vài câu, Nhập Ảnh nhìn thấy người phụ nữ thì cực kỳ ngạc nhiên vì quá giống mình nên ở lại quay thì thấy người đàn ông đó động tác cực nhanh rút súng bắn một phát vào chân người phụ nữ, một giây sau một viên đạn nữa được bắn vào tâm tim. Do không kịp phản ứng lên người phụ nữ đó liền ngã khuỵ xuống.

Nhập Ảnh lúc đó vẫn cực kỳ bình tĩnh mà lấp sau bụi cây quay lại toàn bộ khung cảnh. Người đàn ông đó nói thêm vài câu, cuối cùng hắn liền rút một con dao găm ra rồi đâm thẳng vào lưng người phụ nữ. Chờ tới khi người phụ nữ thật sự bất tỉnh tên đó mới rời đi.

Nhập Ảnh thấy tên đó rời đi được một lát, cảm thấy không còn nguy hiểm lên định chạy tới gần người phụ nữ. Nhưng chưa kịp nhấc chân người đàn ông đó liền quay lại… không? Không phải, lần này là một người còn cao lớn hơn người ban nãy, tóc cũng màu đen nhưng mắt màu đỏ. Đó là Lục Doãn Cung.



Người đàn ông rút con dao đó ra rồi lật lại người của người phụ nữ, đúng lúc đó một cô gái không biết từ đâu chạy vào. Cô gái đó gương mặt cực Kỳ giống Nhập Ảnh và người phụ nữ, đó là Lộ Du Mộc.

Điểm giống nhau này nhìn ba người như ba mẹ con, khiến Nhập Ảnh có hơi nghi ngờ thân phận của mình và thân phận của bọn họ.

Sau khi thấy họ cãi nhau gì đó, Nhập Ảnh cảm thấy càng ở nơi này lâu càng không an toàn lên Nhập Ảnh liền lưu lại video rồi rời đi.

Đó là toàn bộ cảnh tượng mà Nhập Ảnh đã quay lại được.

Lộ Du Mộc nghe xong sát khí đằng đằng, gương mặt cực kỳ đáng sợ. Cô thề nhất định phải tìm ra tên đàn ông đó rồi khiến hắn sống không bằng chết.

" Em có thể đưa cho chị đoạn video đó không " Du Mộc gương mặt vẫn phẫn nộ quay ra hỏi Nhập Ảnh.

Nhập Ảnh mỉm cười nói: " Em chờ câu này của chị hơn một năm rồi đấy ". Nói xong cậu bé liền đứng dậy rồi ôm con gấu đi ra ngoài.

Du Mộc ngồi ngơ ngác vài giây rồi đi theo Nhập Ảnh. Cô không hiểu lời nói của cậu bé là có ý gì. Chẳng nhẽ Nhập Ảnh chờ Du Mộc hơn một năm chỉ để đưa đoạn video đó cho cô sao?. Chắc chắn không phải, nếu Nhập Ảnh mà có ý định đưa cho Du Mộc thì tại sao khi cô vừa xem xong cậu bé liền cất lại về két rồi khóa lại chứ!

Càng suy nghĩ, Du Mộc càng cảm thấy đầu óc rối loạn. Mọi thứ càng phức tạp hơn.

~Nhạc Tử~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.