Chương trước
Chương sau
Ở dưới Lục Doãn Cung và người đàn ông kia vẫn còn đang trao đổi chuyện gì đó.

Hai người bọn họ vừa đi xuống thì ai cũng có biểu cảm ngạc nhiên ngoại trừ Doãn Cung và người đàn ông kia.

Nhìn Du Mộc đi xuống cùng Nhập Ảnh khiến Ngục Tửu, Thuỵ Nhan và Lập Chiêu không khỏi bất ngờ.

" Thuỵ Nhan! Du Mộc có con từ bao giờ thế? " Lập Chiêu không quay đầu mà thầm thì với Thuỵ Nhan.

" Tôi không biết "

Biết Thuỵ Nhan là người hay ở cạnh Du Mộc nên Lập Chiêu liền hỏi. Nhưng Thuỵ Nhan đây là lần đầu thấy Nhập Ảnh, anh ta đâu biết đứa trẻ này là ai.

Ngục Tửu nghe thấy vậy liền khó chịu lên tiếng:

" Nếu đã có con riêng rồi thì sao lại đi quyến rũ chủ nhân, đúng là người phụ nữ lăng nhăng ".

Ngục Tửu không giấu nổi sự khó chịu mà nói chen vào. Ngay từ đầu Ngục Tửu đã không có thiện cảm với Du Mộc vì nghĩ cô đang lợi dụng Doãn Cung. Doãn Cung nghe xong bá khí liền toả ra dày đặc, hắn đưa mắt cảnh cáo, Ngục Tửu thấy vậy liền không dám nói thêm câu nào.

Doãn Cung nhìn thấy đứa trẻ và Du Mộc như hai giọt nước thì có chút ngạc nhiên nhưng đều không lộ biểu cảm ra ngoài, mặt hắn lúc nào cũng lạnh lẽo như băng.

Du Mộc xuống ngồi cạnh Lục Doãn Cung, hắn liền choàng tay qua eo Du Mộc rồi ôm cô kéo sát vào người hắn giống như đang cố nhắc nhở đối phương cô là người của hắn. Du Mộc nếu không biết tới sự tồn tại của video thì chắc cô sẽ hất tay Doãn Cung ra, nhưng khi biết hắn không phải là người sát hại mẹ cô thì cô để hắn tùy ý làm theo ý mình. Vì Du Mộc biết cô có chống cự cũng không có ích.

Doãn Cung tỏ vẻ mặt hài lòng. Hắn nghĩ Du Mộc sẽ nhân cơ hội đó rồi bỏ trốn, nếu để hắn biết được chắc chắn hắn sẽ cưa đứt đôi chân của cô. Nhưng ai ngờ Du Mộc lại quay lại.



Du Mộc sau khi biết hung thủ thật sự thì cũng không có ý định bỏ trốn nữa, cô bây giờ nhất định phải tìm ra hung thủ sát hại mẹ mình.

Lộ Nhập Ảnh tới cạnh người đàn ông kia ngồi, mặc dù không có sát khí nhưng gương mặt non trẻ đó cực kỳ lạnh lùng.

Người đàn ông bấy giờ mới quay ra nói với Lộ Du Mộc:

" Xin lỗi vì ban nãy chưa kịp giới thiệu với cô, tôi là Hoắc Cẩn Kình. Còn đây là Lộ Nhập Ảnh, con của một người bạn của tôi " (Tiếng Pháp)

Du Mộc ban đầu nghe tên của người đàn ông kia liền sững người, vài giây sau liền bình thường lại rồi trả lời: "Tôi là Lộ Du Mộc, rất vui được gặp anh" (Tiếng Pháp). Du Mộc mỉm cười trả lời.

Du Mộc cũng không lạ gì cái tên "Hoắc Cẩn Kình" này, vốn dĩ cô không biết anh ta là ai. Nhưng giờ nghe danh, chẳng phải anh ta là người mà được nhắc đến trong cái tài liệu bằng chứng của Lục Doãn Cung sao.

Du Mộc còn nghĩ, nếu cô mà gặp được tên Hoắc Cẩn Kình chắc chắn phải cho tên đó ra bã vì dám làm giả bằng chứng khiến cô bị Lục Doãn Cung bắt nhốt. Còn nói gì mà cô là người dưới trướng của Hoắc Cẩn Kình.

Nhưng có vẻ hắn cũng không hề biết chuyện này. Có thể nói Du Mộc, Doãn Cung và cả Hoắc Cẩn Kình đều đang bị xoay mòng mòng. Cũng chính là nói ba người họ đều là kẻ thù của một tên nào đó.

Còn đang phân tích mọi chuyện thì Hoắc Cẩn Kình lên tiếng:

"Lộ Du Mộc, tôi có thể nhờ cô giúp một việc được không?"

" Việc gì " Du Mộc nhíu mày đáp.

Hoắc Cẩn Kình mặc dù vẫn tỏ vẻ lạnh lùng nhưng nếu để ý kỹ ánh mắt, lời nói và hành động thì thấy anh ta có vẻ khẩn chương. Hình như đang gặp rắc rối khá lớn.

"Tôi cần cô cứu một người khỏi nhà tù mê cung"



Du Mộc nghe xong có chút bất ngờ. Hoắc Cẩn Kình sao lại biết được việc cô làm trong giới xã hội đen? Du Mộc không biết anh ta là ai, một chút về thân phận của Hoắc Cẩn Kình cô đều không biết. Điều Du Mộc biết duy nhất về anh ta là nếu anh ta có thể hẹn được Doãn Cung và trò chuyện với hắn như này thì chắc chắn Hoắc Cẩn Kình không phải là một người bình thường, không chừng cũng là ông trùm của một băng đảng nào đó.

Du Mộc trước giờ chỉ làm việc một thân một mình, chưa từng làm dưới trướng ai, cũng chẳng hợp tác với ai lên khi Hoắc Cẩn Kình nhờ vả Du Mộc liền từ chối: " Tôi không đồng ý, tôi đã không còn làm việ…"

Chưa kịp dứt lời thì Lộ Nhập Ảnh nói chen vào.

" Sao chúng ta không làm một cuộc giao dịch nhỉ? Nếu chị giúp chú Hoắc, em sẽ đưa cho chị đoạn video đó ".

Du Mộc cau mày, không ngờ đứa trẻ này mới bảy tuổi mà lại ranh ma đến vậy. Từ trước giờ ngoài Doãn Cung ra thì Nhập Ảnh là người thứ hai dám ra điều kiện với cô, đã vậy họ còn là người đang nhờ vả Du Mộc.

" Video… " Hoắc Cẩn Kình làm vẻ mặt khó hiểu rồi thầm thì, dù không to nhưng cũng đủ để mọi người nghe thấy. Du Mộc nhìn biểu cảm hiện giờ của Hoắc Cẩn Kình liền hiểu ra anh ta không biết sự tồn tại của video. Có vẻ chỉ có Nhập Ảnh và Du Mộc là biết tới video đó.

Doãn Cung nhíu mày, từ đầu tới cuối hắn đều không nói gì.

" Nếu chị vẫn không giúp thì sao? ", Du Mộc tiếp tục nói. Dù Nhập Ảnh không đưa video thì Du Mộc cũng có thể tự trộm nó. Căn bản là Du Mộc không phục tùng bất cứ ai.

Thấy giao dịch có vẻ không thành công, vẻ mặt Nhập Ảnh lập tức trở nên lo lắng, không còn lạnh lùng.

Nhập Ảnh nói với Du Mộc giọng điệu cầu xin:

" Chị có thể cứu người được không, vì người trong tù là ba em ".

~Nhạc Tử~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.