Chiếc xe lao đi với tốc độ kinh hoàng…
Huy nhấn ga tăng tốc để đuổi kịp tốc độ điên cuồng của Đan. Anh hối hận khi đã để Đan một mình lái xe đi trong lúc này. Huy nhấn còi xe nhưng Đan chẳng hề để ý hoặc chẳng thể nghe được.
Tâm tư rối bời, Đan chẳng thể nào chú tâm tới việc nguy hiểm mình đang làm. Kim đồng hồ của xe đã qua lại nơi giới hạn cao nhất mà cô không hề hay biết…
Việc duy nhất lúc này Đan có thể nghĩ là làm sao để có thể trấn át cơn khó thở bất chợt trào dâng này. Tiếng chuông điện thoại vang lên liên tục khiến cô càng thêm hoảng loạn…
Huy thật sự phát khùng rồi. Nếu đã thế, chỉ còn một cách để ngăn Đan lại mà thôi… Từ phía sau, Huy nhấn ga, bằng mọi cách vượt lên trước xe Đan, rồi đột ngột ngoặc tay lái 900 vào lề đường. Tiếng bánh xe ma sát với mặt đường, tiếng thắng xe gấp gáp tạo nên chuỗi âm thanh chói tai kinh người…
Đan gục đầu vào vô – lăng, cú thắng gấp vừa rồi khiến cô choáng nhẹ…
Huy vô lực ngồi trong xe, anh cảm giác mình không còn chút sức lực nào để bước ra nữa… Nếu vừa rồi, anh không ngăn lại thì chuyện gì sẽ xảy ra? Mọi chuyện cứ phải đi vào con đường bế tắc như thế này sao?
Bàn tay siết chặt lấy vô – lăng, Huy hít vào một hơi thật sâu, ổn định lại tâm trạng của mình trước khi qua xe Đan. Vậy mà, tiếng còi xe rộn lên một góc đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259578/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.