Đêm đó, phía bên kia quả địa cầu, ông Hà ngã mạnh xuống sofa khi nghe những gì Huy thông báo.
_ Oan nghiệt… Quả thật là oan nghiệt mà…. – Ông Hà gần như không thể tin được lẩm bẩm. Đã 26 năm rồi, tại sao giờ lại xuất hiện, lại quay trở về. Người phụ nữ ấy, cô ta dày vò bản thân ông chưa đủ hay sao, giờ lại quay về, khiến con gái ông đau khổ như thế. Lẽ nào, sợi dây duyên nợ ấy, buộc phải dính lấy nhau cho đến cùng?
** Hà giật mình khi thấy dáng vẻ thất thần của chồng…
_ Đã xảy ra chuyện gì sao anh? – Bà lo lắng lên tiếng
_ Ngọc Hà à, cô ta đã quay trở về và gặp con bé rồi.
Cô ta? ** Hà nghi hoặc, đôi mắt mơ màng rồi bất chợt loé lên tia kinh hãi…
_ Lẽ nào… lẽ nào là chị ấy….
Ông Hà trầm mặc gật đầu. Sự thật này, sao quá đắng cay?
_ Vậy thì giờ con bé ra sao, chắc chắn là không ổn rồi. Làm sao đây? Con bé làm sao có thể chịu nổi đả kích này. Em phải sang Thụy Sỹ thôi anh. Em không nỡ để con bé một mình trong lúc này. – ** Hà bật khóc nức nở.
_ Anh biết! – Ông Hà dang tay ôm lấy vợ - Nhưng tạm thời, hãy để con bé yên một thời gian. Giờ phút này, nó chẳng muốn đối mặt với bất cứ một ai đâu. Trong sự việc lần này, anh cũng là một kẻ có tội. Chỉ mong rằng Huy có thể xoa dịu phần nào nỗi đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-mat-bo-cong-anh/3259579/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.